Ver 1 :
Là lỗi do “ai không trân trọng”
Để đã từ “thân quen đến lạ dần”
Đêm về cứ lại nâng chén rượu nồng
Kèm những suy nghĩ này bâng khuâng
Còn lại gì không em, giữa phố sài gòn đêm sương xuống
Khung cảnh bình chánh thì vẫn như vậy
Chỉ là ánh mắt ai đang buồn nước mắt anh tuôn nhìn dòng trạng thái kia vì ai
Mà em phải khóc suốt một đêm dài từng dòng lệ buồn còn vướng lại
Và cho anh hỏi, em giờ hạnh phúc bên họ không
Hay sự vô tâm sự lẫn tránh làm em mắt ướt cả đôi dòng
Đêm là thời gian nỗi niềm chất chứa anh buồn nhất
Kỷ niệm ngày nào mà ta có được giờ làm cả hai cùng bật khóc
Sao không vì nhau vượt qua rào cản con đường phía trước còn vất vả
Vì người thứ 3 phá đỗ đài cát đôi tay vô tình đã hất ra
Anh không hận cũng chẳng níu, vì giờ em có nụ cười mới
Là sự kết thúc nhìn em hài lòng, khi trao tay anh thiệp mời cưới
Sao không vì nhau để cùng nắm tay bước lên lễ đường và cúi đầu
Nhưng đổi ngược lại cả hai vì ai rồi buông đôi tay vội cúi chào
Hook :
Người chọn thay lòng có tình yêu khác hy vọng ngày sau mãi ấm êm..
Không còn khổ cực ngày ngày bên anh chôn vùi thanh xuân em lấm lem..
Ôm niềm đau người nỡ vội vàng kết thúc hai năm mặn mà mình thương..
Người giấu giếm tình vỡ sao không chấp nhận duyên này rồi mình buông..
Nắng hoàng hôn không mãi đợi nữa sương đông hôm nay cũng mờ phai..
Tiếng người đi tim anh nhói đau sài gòn nhộn nhịp vắng bóng chờ ai..
Chiều đông sang thiếu vắng một người bỗng chờ thương nhau không về nữa..
Kỷ niệm buồn xóa sạch thương đau mong ngày sau mình không kề nhau..
Ver 2 :
Sài gòn đêm nay không người qua lại khúc nhạc buồn đâu mãi vang xa..
Bóng người vừa sang phía cuối đoạn đường thắp mãi hy vọng người trăng hoa..
Lửa hồng than ngày mình chung đôi phương ấy nhạt nhòa từng cuộc chờ..
Nhiều năm kỷ niệm mình gom nhặt lại nước mắt không vui em bước mà..
Hai người hạnh phúc anh phải đến dự buổi tiệc hôm nay mình vương môi..
Không nhắc về em về những nỗi buồn mình phải chôn chặt màn sương trôi..
Khóc vì cuộc tình đã lỡ chuyến xe cuối cùng anh nhường người ta thương..
Lạc nhau giữa nơi đông người lần cuối anh thương tình cảm dần xa phương..
Cụng chung này anh mừng thay em kiếm được một người thương em an nhiên..
Nửa đời sau không phải nghĩ ngợi em dành thanh xuân nhầm mối duyên than
Căn phòng cũ không còn tiếng cười ngày mình có nhau thường dạo khắp phố..
Tiếng anh ơi không được em nhắc mỗi khi chiều buồn xung quanh nhắc nhở..
Mùi hoa thơm còn dịu mãi khi chính nơi em khát vọng phải thương..
Bình chánh xưa ngày mình còn hẹn hồi ức dang dở khoảng lặng phải buông..
Một người không còn thương anh nữa khoảng cách mình có ngày cũng dần thưa
Gọi bình yên nơi anh là lời cuối cùng anh không muốn nói thêm thừa..
Hook :
Người chọn thay lòng có tình yêu khác hy vọng ngày sau mãi ấm êm..
Không còn khổ cực ngày ngày bên anh chôn vùi thanh xuân em lấm lem..
Ôm niềm đau người nỡ vội vàng kết thúc hai năm mặn mà mình thương..
Người giấu giếm tình vỡ sao không chấp nhận duyên này rồi mình buông..
Nắng hoàng hôn không mãi đợi nữa sương đông hôm nay cũng mờ phai..
Tiếng người đi tim anh nhói đau sài gòn nhộn nhịp vắng bóng chờ ai..
Chiều đông sang thiếu vắng một người bỗng chờ thương nhau không về nữa..
Kỷ niệm buồn xóa sạch thương đau mong ngày sau mình không kề nhau..
Vẫy tay chào em, người con gái bỏ mặc anh lại và chọn rời
Người nhẫn tâm khi đã bỏ lỡ chôn chặt từ hận này trọn đời
Quả thật tệ, lạc lối về, kết quả mất nhau em vui không
Giờ thành cô dâu cũng thật nhanh đấy ngày tháng khốn khó cũng xuôi dòng
Bình chánh cũ còn gọi tên nhau sao người ngoảnh mặt đành rời đi
Chôn vùi ký ức là chẳng còn thương buông bỏ chuyện mình cũng chỉ vì
Người vô tâm người lạnh nhạt cứ thế cất bước trong âm thầm
Chẳng hề nhìn lại ở phía nơi anh gánh mớ hỗn độn lẫn thăng trầm