Dù đã cố gắng níu giữ để được ôm em thật chặt mà dường như em đã quá vô tình.
Chỉ muốn gặp nhau để nói cho em vài câu nữa thôi, nhưng tại sao em lạnh lùng cất bước quay mặt ra đi.
Có lẽ giờ đây em đã không còn yêu anh vì anh đã thấy em ôm hôn một người khác, lòng đau xót khi anh nhận ra sự thật sao quá trái ngang, giọt nước mắt anh khóc như mưa tuôn rơi trong nỗi đắng cay.
Phải làm sao để xoá được hết bao niềm đau.
Phải làm sao để không phải khóc trước nỗi đau vô bờ.
Phải làm sao để quên được em, quên được cay đắng bao tháng ngày sống trong xót xa.
Thà rằng ngày xưa ta đừng yêu nhau thì có lẽ tốt hơn, để giờ đây anh không phải khóc nước mắt rơi trong vô vọng.
Vậy thì chúc em luôn hạnh phúc anh sẽ mãi mãi là người ra đi.