1. Thà rằng anh nói đôi câu từ giã
Thà rằng anh nói hết yêu em rồi
Một thời ân ái tan cho dù em ngỡ ngàng
Dẫu cho tình phai em chẳng hờn dỗi
2. Từ ngày em biết nói câu hẹn ước
Là ngày em thoáng nghe câu giã từ
Một ngày sẽ cách xa đôi dòng nước mắt nhoà
Trái tim còn vương vấn bao kỷ niệm
ĐK: Ôi tình yêu ơi sao mãi cách xa nhau
Ôi tình yêu ơi có hay chăng người hỡi
Sao đời em cứ mãi cuốn theo tình yêu
Sao người yêu dấu vẫn cho em tình sầu
3. Thà rằng anh nói đôi câu từ giã
Thà rằng anh nói hết yêu em rồi
Cuộc tình khi đã phai cho dù em ngỡ ngàng
Em không hề than trách nhau làm gì
1. Thà rằng anh [Am] nói đôi câu từ [Dm] giã
Thà rằng anh [Am] nói hết yêu em [E7] rồi
Một thời ân [Dm] ái tan cho dù em [Am] ngỡ ngàng
Dẫu cho tình [F] phai em chẳng [E7] hờn dỗi
2. Từ ngày em [Am] biết nói câu hẹn [Dm] ước
Là ngày em [Am] thoáng nghe câu giã [E7] từ
Một ngày sẽ [Dm] cách xa đôi dòng nước [Am] mắt nhoà
Trái tim còn [E7] vương vấn bao [Am] kỷ niệm
ĐK: [E7] Ôi tình yêu [Dm] ơi sao [G] mãi cách [C] xa nhau
Ôi tình yêu [Dm] ơi có [B7] hay chăng người [E7] hỡi
Sao đời em [Dm] cứ mãi cuốn [G] theo tình [C] yêu
Sao người yêu [Dm] dấu vẫn [E7] cho em [Am] tình sầu
3. Thà rằng anh [Am] nói đôi câu từ [Dm] giã
Thà rằng anh [Am] nói hết yêu em [E7] rồi
Cuộc tình khi [Dm] đã phai cho dù em [Am] ngỡ ngàng
Em không hề [E7] than trách nhau [Am] làm gì