1. Thà rằng đừng yêu nhau mà niềm tin sống mãi trong lòng
Thà rằng đừng yêu nhau để rồi tình có như không
Thà rằng đừng yêu nhau sớm chiều hờn ghen trông ngóng
Thà rằng đừng yêu nhau gió mưa tơi tả đoá hoa hồng
2. Thà rằng đừng yêu nhau vì ngày mai chối bỏ cuộc đời
Thà rằng đừng yêu nhau khiến lòng lõng chơi vơi
Thà rằng đừng yêu nhau trách gì người vui duyên mới
Thà rằng đừng yêu có đâu nước mắt tuôn rơi
ĐK: Em cho anh thật nhiều mà nhận chẳng có bao nhiêu
Anh xa em một ngày sầu thương tâm tư héo gầy
Trong cơn mê đoạ đầy bằng nghìn nụ hôn nồng cháy
Trên đôi môi giờ này chỉ còn lại bao đắng cay
3. Thà rằng đừng yêu nhau lời thề xưa đã lỡ quên lời
Thà rằng đừng yêu nhau tủi hờn trọn kiếp đơn côi
Thà rằng đừng yêu nhau chỉ là tình yêu gian dối
Thà rằng đừng yêu nhau có đâu anh mãi xa tôi
1. Thà rằng đừng [Em] yêu nhau mà niềm [Am] tin sống mãi trong [Em] lòng
Thà rằng đừng [D] yêu nhau để [G] rồi tình có như [B7] không
Thà rằng đừng yêu nhau sớm [Em] chiều hờn ghen trông [C] ngóng
Thà rằng đừng [Am] yêu nhau gió [F#7] mưa tơi tả đoá hoa [B7] hồng
2. Thà rằng đừng [Em] yêu nhau vì ngày [Am] mai chối bỏ cuộc [Em] đời
Thà rằng đừng [D] yêu nhau khiến [G] lòng lõng chơi [B7] vơi
Thà rằng đừng yêu nhau trách [Em] gì người vui duyên [C] mới
Thà rằng đừng [Am] yêu có [B7] đâu nước mắt tuôn [Em] rơi
ĐK: Em cho anh [Am] thật nhiều mà [F] nhận chẳng có [G] bao nhiêu
[Em] Anh xa em một [C] ngày sầu [Am] thương tâm tư héo [B7] gầy
[C] Trong cơn mê đoạ đầy bằng [F] nghìn nụ hôn nồng [C] cháy
Trên đôi môi giờ [F#7] này chỉ còn lại bao đắng [B7] cay
3. Thà rằng đừng [Em] yêu nhau lời thề [Am] xưa đã lỡ quên [Em] lời
Thà rằng đừng [D] yêu nhau tủi [G] hờn trọn kiếp đơn [B7] côi
Thà rằng đừng yêu nhau chỉ [Em] là tình yêu gian [C] dối
Thà rằng đừng [Am] yêu nhau có [B7] đâu anh mãi xa [Em] tôi