TANG CHIỀU
Trường Kha
Sau bao năm đi về muôn lối
Dòng đời cuốn trôi ta mong thấy lòng an lành
Rồi ngày tháng chất ngất cao với muộn phiền
Phận người có khác đi
Vậy tại sao ta mãi quay cuồng trong nghịch lý?
Để nỗi đau mai sau có quay về cõi lòng
Con tim vùi chôn đi yêu thương
Lòng ta mang hư vô, kỷ niệm xóa nhòa
Đêm mang theo giấc mộng tan vỡ
Dù có đau, tim mang vết tích tận nơi lòng
Thì người có mãi cho ta một trời hão huyền
Mộng tình cũng biến đi
Đường muôn lối dẫu biết con tim còn khao khát
Ngàn trùng dẫu xa qua đi những tháng năm êm đềm
Thì mang chi chua cay, lời nào không gió bay
Những câu nói trong đời, mờ những tháng bên nhau
Mau vội quên thôi
Những ái ân, vấn vương, muộn phiền xác xơ
Cho dù đi nơi đâu, về phía xa xăm
Tình anh lại đây, tan theo từng phút giây .........xin bình yên
Chiều tàn nào về không hắt hiu
Những câu nói trong đời
Rồi cũng sẽ phai mau
Con đường xưa
Mòn dấu chân ta qua còn ấm êm
Tang chiều buông, đôi ta tàn theo ngọn gió đông
Nhìn lại ta thêm chông chênh
Rời gót đi
Những hoài nghi – Mãi biệt ly