Ta đưa người đi, đường về tình chia hai lối nối tiếc nhớ mãi không nguôi.
Tạ từ đêm ấy đêm cuối, rồi xa mãi biết đến nay đã sang bến nao.
Tìm nhau trong cõi mơ, để hồn mình nghe xa vắng ai ca khúc hát năm nào.
Ta nhấn phím rao, đàn buồn thương ta khóc tiếng hát vang trong hồn.
Rượu rót chưa uống mà hồn đã say khướt, ai chưa đi khuất sao đã mơ hồ.
Trước mắt bỗng thấy cách bên bờ, bóng dáng xưa của chân trời tím.
Mộng cũ xanh ngát mà tình đã tan nát, đêm khuya hiu hắt ta vẫn trông chờ.
Một chiều nào mỏi cánh chim nhớ, nắng xưa cũ, thương chốn xưa chim về.