1st verse:
Sau chia tay tại sao ta không cố thử…
Tìm niềm vui dù cơn buồn như có đủ?
Trái tim là nhà nhưng mà nó cố nhủ
Đuổi hoài niệm ra đi nên là không có chủ
Không may trở thành gã hề vô gia cư
Đêm về thường rủ hay liên lạc qua thư
Mới quyết định gửi mail nói về chuyện quá khứ :)
Em ơi! Ta nhất định phải chọn rời xa ư!?
Lý trí khuyên rằng mày nên phải rời xa
Còn đỡ hơn chuyện mãi lời lại lời qua
Chắc vì với mày điều này vẫn mới quá
Đời tao thứ tiêu cực bước vào sẽ mời ra
Chuyện tích cực thì tao vẫn hay quên
Con tim giá... dễ đổi lòng thay tên
Tao sợ rằng nỗi nhớ kia không may đến
Vì tao vốn dĩ là kẻ khờ không may nên...
2nd verse:
Viết gì đây khi tao đang muốn trút bỏ
Nghiêm túc hay trò đùa? Sao lúc mờ, lúc tỏ
Ước gì có thể cắt nỗi đau thành từng khúc nhỏ
Để không kéo lê quá nhiều đến một ngày nứt vỡ
Có lần Cơn Buồn tìm tao khóc nức nở
Vì không tài nào thoát ra khỏi hiện thực đó
Khi còn đang loay hoay thì nó bỗng sực nhớ
Đằng sau ánh sau ban mai là bóng đêm chực chờ
Làm gì được giờ? Khi nó đã lỡ gắn liền với em
Con thú bị giam cầm, nhiều người tới xem
Có lẽ bản năng che đậy còn hơi kém
Chẳng ai thấu hiểu, nó làm bạn với đêm.
Và nó thích nghi dần với nỗi buồn! Ugggg!
Tựa thuốc độc vẫn đưa lên môi uống
Người ta biết đến nó nhờ nỗi buồn
Nhưng những gì tiêu cực thường lôi cuốn…
3rd Verse:
tao không ngại như là thiêu thân, tái sinh rồi lại vùi trong tình yêu nhiều lần
tao không chấp mình của quá khứ, mù quáng, không rõ cái sai đã dài thêm nhiêu phân
tao không chọn đốt đi tương lai, đổi lấy một ai cho tao có mỗi sự thương hại (haissssss)
tao nói một, không thể là hai, nếu như không tiện thì chắc chắn là buông, it’s fine!
tao! Đối diện với chính tao, để ý thức rằng trước giờ nó không được tỉnh táo
mày rốt cuộc chỉ là bản sao, của những bản sao nổi loạn khi tao không tỉnh táo! (move on, move on, move on)
tao vừa giết đi vài bản ngã không cùng hướng
mày không thể nào thao túng được tao nên đừng bướng
cầm lên dễ dàng thì cũng có thể đặt xuống
bi luỵ khiến bộ dạng mày trông thật đáng thương ^^
mày tôn thờ tình yêu nhưng không biết gì về nó
thứ xúc cảm khiến mày trông như một đứa trẻ nhỏ
mày quên luôn lẽ sống của mình như một kẻ khờ
ốm yếu, bệnh tật với căn bệnh không thể bỏ? :)) opsssssss!