Và đến sau cùng, anh cũng đã chọn yêu em như là lần cuối.
Ai bảo anh chả cần vui? Khi sự thật thì luôn trần trụi.
Yêu.. em như là lần cuối, cơn buồn nào mà chả gần gũi.
Em thì nghĩ anh là thằng tồi còn.. anh mãi là kẻ đần thôi.
Sẽ không còn có những ngày khờ dại để em phải buồn cần mượn một bờ vai.
Nhưng mà anh vẫn luôn sẵn lòng, vì tình yêu anh đâu đong đo bằng lời lãi.
Em thì luôn muốn anh bỏ rượu bia, nhưng quên mất nỗi nhớ về em mới hại.
Ừ thì.. em có bao giờ để tâm đến lời ai.
Ngay cả anh em còn chả đoái hoài ( ×2 )
Ta vẫn mãi như loài vô tri, giả vờ cười vì sợ phải khóc, giả vờ ghen tuông đố kị, sợ đối diện trước những bài học.
Sợ nghe về những sai lầm từng vấp qua. Muốn dậm chân tại chổ vì ngại lại vấp ngã.
Mãi tìm kiếm lí do phải tiếp tục, nhưng thường là đang vùng vẫy cố thoát ra.
Anh thì vẫn chả có gì mới, đi khai thác nỗi buồn trong những ngày khác lạ.
Nếu có ai thắc mắc... " anh chỉ là kẻ khờ thích hát ca".
Nếu có ai thắc mắc.. thì nói với họ.. rằng.. "anh chỉ là kẻ khờ thích hát ca"...
" Anh chỉ là kẻ khờ thích hát ca"...
" Anh chỉ là kẻ khờ thích hát ca"..
" Anh chỉ là kẻ.. "
Và thêm một cuộc tình nửa gián đoạn, như là thứ tự nguyện cáng đáng.
Anh xin lỗi vì cuộc yêu này không may để em có quyền chán nản.
Ngay cả sự quan tâm.. tối thiểu cho em anh cũng chẳng có.
Vậy đấy, nên vì sao lại chọn yêu anh? Anh cũng chẳng rõ.
Anh chỉ xoay vòng vòng với những đắn đo, khi.. em mãi hoài lắng lo. Vì.. sao anh không học được cách trân trọng điều mình may mắn có.
Và lý trí kia đã thúc nhiều lần, anh chịu trận tim vẫn thắng nó.
Dù biết rõ là thói quen tồi vẫn mù quán ôm lấy sau bao lần gắng bỏ.
Một bản ngã khác trong anh mắng mỏ, mong điều gì đó tốt đẹp hơn. Khi việc vỗ về người khác bên anh có vẻ là họ k được phép lớn.
Hay là anh nên tự xem lại cách yêu? Không nên giữ lấy sự nuông chiều. Và điều giờ đây anh có thể làm chỉ là cuộn tròn vo như con cuốn chiếu.
Một bản ngã khác trong anh mắng mỏ, mong điều gì đó tốt đẹp hơn. Khi việc vỗ về người khác bên anh có vẻ là họ k được phép lớn.
Hay là anh nên tự xem lại cách yêu? Không nên giữ lấy sự nuông chiều. (Có vẻ là họ.. không được phép lớn) Và điều giờ đây anh có thể làm chỉ là cuộn tròn vo như con cuốn chiếu.
Trong tay anh có gì ngoài...
Ừ thì anh yêu em nhất trên đời..
Có lẽ...
Có lẽ anh lại khiến em buồn, nên đành lặng im, vờ nhắm mắt.
Khi bàn tay kia không may là thứ cuối cùng anh cố nắm chặt.
Khi niềm tin là điều lãng phí, và quá xa xỉ nên chẳng dám đặt.
Khi từ anh k còn thú vị để chọn cho đi.. thì sao dám chắc? Rằng.. anh thì lại biết cách yêu ai?
Rằng anh thích vào vai thằng tồi.
Rằng anh chưa từng dám chỉ tay về phía quá khứ.. dù chỉ một lần thôi.
Rằng anh tựa một tảng băng trôi, nhưng mà thứ em thấy chỉ một phần nổi. Bảy phần còn lại vốn đã mắc kẹt với đống hoài niệm do tự tay anh trói, lâu rồi!
Anh vẫn còn lúng túng dọn dẹp ngày hôm qua vương vãi.
Tình yêu kia vẫn sừng sững trước anh như là một tượng đài.
Anh không muốn em tổn thương vì sự tiêu cực vướng lại..
Anh chỉ là muốn in hoa điều này rồi gửi tương lai..
Anh chỉ là muốn in hoa điều này rồi gửi tương lai..
Mong em đừng buồn.. yeah yeah..