Có ai ngờ, từng câu nói, em trao anh yêu thương vô bờ
lời gian dối, anh không hay nên ôm mộng mơ...
Để bây giờ, người quay bước, trong đêm mưa em đi hững hờ
để anh trách, vì cơn mưa nên anh đau lòng...
Tại vì em, anh đã khóc,
tại cơn mưa khiến anh phải buồn
Tại cơn mưa, mình đã quen
tại cơn mưa mà anh yêu em
Chuyện ngày xưa, mưa bỗng rớt
cả hai ta trú mưa bên đường
Chợt quen nhau, chợt vấn vương
tình yêu đó đến thật giản đơn...
Có ai ngờ, từng câu nói, em trao anh yêu thương vô bờ
lời gian dối, anh không hay nên ôm mộng mơ...
Để bây giờ, người quay bước, trong đêm mưa em đi hững hờ
để anh trách, vì cơn mưa nên anh đau lòng...
Một mình anh, ôm nỗi nhớ...
mỗi khi mưa rớt bên hiên nhà
Nhìn mưa rơi, chợt đắng môi
giọt mưa khóc vì em vô tình...