Ngã hảo tưởng thuyết ngã thái lụy liễu
Ta muốn nói rằng ta quá mệt rồi
Quyết định đa hỉ hoan, đô bất ái liễu
Quyết định là có thích nhiều cũng sẽ ko yêu nữa
Đầu đê hạ lai liễu
Đầu đã cuối xuống rồi
Nhãn tinh mô hồ liễu
Đôi mắt đã mơ màng
Tâm hôi liễu
Nản lòng rồi
Giá thị đối phán vọng đích hồi đáp
Đây là câu trả lời đúng như mong đợi
Tưởng yếu vi tiếu đãn thị tâm tình phục tạp
Muốn mĩm cười chỉ là trong lòng phức tạp
Ngã giác đắc "chi li phá toái"
Ta cảm thấy như vỡ tan từng mảnh
Nhĩ hội tâm thống ma?
Chàng có đau lòng ko?
Ngã tòng lai bất tồn tại
Ta vốn chưa từng tồn tại
(Sở dĩ nhĩ bất hội ái
Vậy nên chàng không thể yêu)
Một dư địa thuyết thương hại
Không có chỗ trống nói lời tổn thương
(Nhân vi ngã thị không bạch
Bởi vì ta là hư không)
Nhĩ chỉ năng vi tha
Chàng chỉ có thể vì cô ấy
Trản phóng hỉ duyệt đích thần thái
Biểu hiện bộ dạng vui vẻ
Chú phúc nhĩ môn thị ngã tối thống đích đối bạch
Chúc phúc hai người nói hẳn ra là nỗi đau lớn nhất của ta
Ngã tòng lai bất tồn tại
Ta vốn chưa từng tồn tại
(Thùy tại hồ ngã bất tại
Ai để tâm ta tồn tại hay không)
Một dư địa thuyết thương hại
Không có chỗ trống nói lời tổn thương
(Một dũng khí tái kì đãi
Không có dũng khí chờ đợi nữa)
Tự kỉ nhất lộ tẩu lai
Một mình lên đường đi đến
Tối hậu hựu cô độc li khai
Đến cùng lại cô đơn rời xa
Ngã hựu linh hồn, ngã dã nhu yếu ái
Ta có linh hồn, ta cũng cần phải yêu
Hữu thùy hội minh bạch?
Liệu có ai hiểu được không?
Nhĩ hạnh phúc mãn mãn đích nhãn thần
Ánh mắt củ chàng tràn đầy hạnh phúc
Ngã khán tại nhãn lí tuyệt đỉnh tàn nhẫn
Ta thấy trong ánh mắt đó chỉ là sự tàn nhẫn tột cùng
Khước một hữu tư cách
Lại không có tư cách
Dã một hữu lí do
Cũng không có lí do
Khứ tăng hận
Để câm hờn
Dã hứa ngã ái đắc thái quá phân
Có lẽ ta đã yếu đến quá phân tâm
Vong liễu hữu tá sự bất khả năng phát sinh
Quên mất có những điều không thể nào xảy ra
Ngã thị cá "Triệt đầu triệt vĩ"
Từ đầu đến cưới ta là kẻ...
Bất tương can đích nhân
Kẻ không hề liên can
Ngã tòng lai bất tồn tại
Ta vốn chưa từng tồn tại
(Sở dĩ nhĩ bất hội ái
Vậy nên chàng không thể yêu)
Một dư địa thuyết thương hại
Không có chỗ trống nói lời tổn thương
(Nhân vi ngã thị không bạch
Bởi vì ta là hư không)
Nhĩ chỉ năng vi tha
Chàng chỉ có thể vì cô ấy
Trản phóng hỉ duyệt đích thần thái
Biểu hiện bộ dạng vui vẻ
Chú phúc nhĩ môn thị ngã tối thống đích đối bạch
Chúc phúc hai người nói hẳn ra là nỗi đau lớn nhất của ta
Ngã tòng lai bất tồn tại
Ta vốn chưa từng tồn tại
(Thùy tại hồ ngã bất tại
Ai để tâm ta tồn tại hay không)
Một dư địa thuyết thương hại
Không có chỗ trống nói lời tổn thương
(Một dũng khí tái kì đãi
Không có dũng khí chờ đợi nữa)
Tự kỉ nhất lộ tẩu lai
Một mình lên đường đi đến
Tối hậu hựu cô độc li khai
Đến cùng lại cô đơn rời xa
Ngã hựu linh hồn, ngã dã nhu yếu ái
Ta có linh hồn, ta cũng cần phải yêu
Hữu thùy hội minh bạch?
Liệu có ai hiểu được không?