Đừng tự vấn cõi phù sinh quán trọ
Sẽ về đâu, rồi sẽ đi về đâu !?
Sông vẫn chảy muôn đời vươn ra biển
Và lòng Người cứ thế cứ bao dung
Cây cần Đất và Con người cần hơi thở
Anh cần Em, Chúng ta cần có nhau
ĐK:
Ôi hạnh phúc tưởng chừng như đơn giản
Ngỡ đến rồi quán trọ ấy trần gian
Ngỡ là vui, niềm vui chợt tan biến
Ngỡ lòng buồn, buồn đó rồi lại vui
Đừng tự vấn cõi phù sinh quán trọ
Sẽ về đâu, rồi sẽ đi về đâu !?
Sông vẫn chảy muôn đời vươn ra biển
Và lòng Người cứ thế cứ bao dung
Cây cần Đất và Con người cần hơi thở
Anh cần Em, Chúng ta cần có nhau
Sông vẫn chảy muôn đời vươn ra biển
Và lòng Người cứ thế cứ bao dung.
Đừng tự vấn [F#m] cõi phù [F#m/F] sinh quán trọ [F#m/E]
Sẽ về [F#m/Eb] đâu?[C#7] rồi sẽ... [D] đi về đâu ?[F#m]
[D] Sông vẫn chảy [F#m] muôn đời ... [D] vươn ra biển [F#m]
Và lòng người [C#7] cứ thế... [D] cứ bao dung [F#m]
[C#7] Cây cần đất [F#m] và con người...[D] cần hơi thở [C#m]
Anh cần Em, [C#7] chúng ta... cần có nhau [F#m/E/F#m]
Ôi hạnh phúc [A] tưởng chừng [D] như đơn giản [C#m]
Ngỡ đến rồi [C#7] quán trọ ấy trần gian [E]
Ngỡ là vui [C#m] niềm vui [G#] chợt tan biến [A]
Ngỡ lòng buồn, [F#m] buồn đó [D] rồi lại vui [F#m]
Đừng tự vấn [A] cõi phù sinh [Bm] quán trọ [F#m]
Sẽ về đâu? [Bm] rồi sẽ... [C#m] đi về đâu ? [G]
Sông vẫn chảy [E] muôn đời...[Bm] vươn ra biển [E]
Và lòng người [C#7] cứ thế... [D] cứ bao dung [F#m]
[D] Cây cần đất [A] và con người... [D] cần hơi thở [E]
Anh cần Em , [C#7] chúng ta... cần có nhau [F#m/Dm]
Sông vẫn chảy [F#m] muôn đời... vươn ra biển [Bm]
Và lòng người [C#7] cứ thế... [G#] cứ bao dung [F#m]