Kìa ngoài phố sớm nay có người ngẩn ngơ thế,
sớm nay gió lạnh mùa đông, sớm nay như câu hát buồn.
Chờ đợi những gì ngoài đó, chuyến xe không người nơi bến đỗ,
có chăng ai chờ đợi ai, gió mưa suốt con phố dài.
Niềm vui không có, không thể có
Nếu trong lòng không thương nhớ, nếu không biết mong chờ.
Mưa gió những ngày mùa đông, chứa chan bao niềm yêu thương.
Sẽ sang một ngày đầy nắng, không có ai đợi chờ.
Câu hát vui để người ngoài phố
Sớm nay mang nụ cười rạng rỡ,
sớm nay mát lạnh mùa xuân, sớm nay tươi đẹp nắng hồng
Và giây phút chờ đợi đó, chuyến xe đă dừng nơi bến đỗ.
Mắt ai trong ngời niềm vui, sớm xuân người ơi!