Số Phận Con Người

Sáng tác: 

Nguyễn Thanh Tuấn

Trình bày: 

Khang Lê


1. Số phận con người, tựa như tờ giấy trắng
Người đời viết lên, bao cay đắng tủi hờn
Ai Biết có đâu hay, ta mang nhiều nỗi niềm
Kiếp phong trần, dòng đời vẫn lặng trôi.

2. Sông một kiếp người, đâu ai không lầm lỡ
Miệng đời sân si, tô thêm vết thương lòng
Nhân thế đau thương, sao cữ mãi ưu phiền
Thôi ta cứ cười, sống một đời an nhiên.

ĐK:
Chốn dương gian, chẳng qua là tạm bợ
Vì kiếp người, ai củng như ai
Đừng vì hơn thua, mà phải chịu khổ đau.

Hãy sống hôm nay, cho mai sau ta tự hào
Dù hướng đời, có muôn ngàn sỏi đá
Đầu ngẩn cao, vượt qua hết bão giông.

3. Số kiếp con người, mỏng manh như là gió
Gió đến rồi đi, mang theo những vui buồn
Hãy sống thật tâm, đừng gây bao oán thù
Hãy sống thật lòng, đừng ranh ghét sân si.


Xem trên Youtube

1. Số phận con [Em] người, tựa như tờ giấy [G] trắng
Người đời viết [Am] lên, bao cay đắng tủi [Em] hờn
Ai Biết có [D] đâu hay, ta mang nhiều nỗi [Bm] niềm
Kiếp phong [D] trần, dòng đời vẫn lặng [C] trôi. [B7]

2. Sống một kiếp [Em] người, đâu ai không lầm [G] lỡ
Miệng đời sân [Am] si, tô thêm vết thương [Em] lòng
Nhân thế đau [D] thương, sao cữ mãi ưu [Bm] phiền
Thôi ta cứ [D] cười, sống [B7] một đời an [Em] nhiên.

ĐK:
Chốn dương [D] gian, chẳng qua là tạm [G] bợ
Vì kiếp [C] người, ai củng như [Em] ai
Đừng vì hơn [Am] thua, mà phải chịu khổ [Em] đau.

Hãy sống hôm [G] nay, cho mai sau ta tự [Em] hào
Dù hướng [B] đời, có muôn ngàn sỏi [G] đá
Đầu ngẩn [D] cao, vượt qua [B7] hết bão [Em] giông.

3. Số kiếp con [Em] người, mỏng manh như là [G] gió
Gió đến rồi [Am] đi, mang theo những vui [Em] buồn
Hãy sống thật [D] tâm, đừng gây bao oán [Bm] thù
Hãy sống thật [D] lòng, đừng ranh ghét sân [Em] si.


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trữ Tình


Nghe thêm