1. Chiều đã buông xuống trên đường hiu quạnh
Nghe mệt bước tôi nơi về xa tít
Tim đời tha thiết muốn gọi một tên
Em đi để nhớ thành cõi thiên thu.
2. Từng ngón tay vói đã mệt kiếp người
Tôi ngồi với tôi âm thầm đêm tối
Trong cuộc đời mới chốn nào trọn vui
Trăm năm nỗi niềm rồi sẽ về đâu.
ĐK:
Xin hãy cho tôi xuống dòng sông vắng
Con nước ôm tôi với cả tấm lòng
Người lặng lẽ theo mùa xa cuốn hút
Trôi mãi trôi về đến cõi vô cùng.
Tôi đến nơi đây cõi người quyến luyến
Năm tháng phôi pha ước mộng ban đầu
Đời còn đó như là bia đá cũ
Không có ai chạnh nhớ lại ngày xưa.
3. Giọt nước rơi xuống trong đầu vỡ òa
Nỗi niềm xót xa theo mùa lên mãi
Bao lời định nói bỗng nghẹn đầu môi
Đêm mưa nghe được bao tiếng buồn rơi.
1. Chiều đã buông [Am] xuống trên đường hiu [F] quạnh
Nghe mệt bước [G] tôi nơi về xa [C] tít
Tim đời tha [G] thiết muốn gọi một [C] tên
Em đi để [F] nhớ thành cõi thiên [E7] thu.
2. Từng ngón tay [Am] vói đã mệt kiếp [F] người
Tôi ngồi với [G] tôi âm thầm đêm [C] tối
Trong cuộc đời [G] mới chốn nào trọn [C] vui
Trăm năm nỗi [E7] niềm rồi sẽ về [Am] đâu.
ĐK:
[Am] Xin hãy cho [G] tôi xuống dòng sông [C] vắng
[Am] Con nước ôm [D] tôi với cả tấm [F] lòng
Người lặng [C] lẽ theo [Am] mùa xa cuốn [E7] hút
Trôi mãi [Dm] trôi về [E7] đến cõi vô cùng.
[Am] Tôi đến nơi [G] đây cõi người quyến [C] luyến
[Am] Năm tháng phôi [D] pha ước mộng ban [F] đầu
Đời còn [C] đó như [Am] là bia đá [E7] cũ
Không có [Dm] ai chạnh [E7] nhớ lại ngày [Am] xưa.
3. Giọt nước rơi [Am] xuống trong đầu vỡ [F] òa
Nỗi niềm xót [G] xa theo mùa lên [C] mãi
Bao lời định [G] nói bỗng nghẹn đầu [C] môi
Đêm mưa nghe [E7] được bao tiếng buồn [Am] rơi.