Ver 1 :
Bụi bay vào mắt.. làm ướt hàng mi.. gánh nặng buông bỏ càng thêm nặng
Bao nhiêu lời giải đã quá rõ ràng .. và cách tốt nhất là im lặng
Sẽ không là một thằng ngóc.. đứng trước đầu ngõ chờ ai đó
Và.. sẽ không.. muốn nhìn lại .. nét mặt chiều chuộng bên ai đó..
Sẽ là người khác không phải em... dẹp hết phiền muộn em để lại..
Đưa vào ngăn khóa .. không tên gọi ! cho đến đời chết không kể lại
Và sẽ là anh người biết vùn vẫy.. sau những cú sốc mang tên em..
Sẽ là nụ cười trước thánh đường ! một ngày gần nhất quên đêm đen
Em có thể ước .. về tổ ấm .. thì vẩn sẽ có « nhưng không anh » !
Anh có thề ước về 1 gia đình có em bên cạnh .. « nhưng trong tranh »
Thời gian quay quần mọi thứ điều khác .. kể cả tôi và em
Như muốn gở bỏ một phần khối não từng thuộc ký ức tôi và em..
Sẽ là giấc ngủ trong tìm thức.. mọi thứ về em sẽ dồn lại
Mở mắt tỉnh giâc không còn nhớ đến.. một người con gái chưa tồi tại
Sẽ là ký ức thật đẹp ... nếu như một phần được cắt đi
Cũng như bài rap lúc thăng lúc trầm.. thì con dao thuở ấy được khắc ghi
Melody :
Khóc làm gì.. khi ai kia đã quên .
Nhớ là gì .. khi anh đã có ai ở bên
Chỉ ngỡ phút chốc ta còn nhau .
Mà hóa ra ta đã xa từ lâu
Tạm biệt .... những ngày tháng ta đã yêu ...
Ver 2 :
Buông bỏ tất cả để lùi lại.. khi một trong hai muốn rời xa
Níu giữ vô ích một người không yêu chỉ muốn vứt bỏ muôn đời ta
Có thể là đau trong khoảng khắc ấy ! nhưng trái ngược lại là điều tốt
Không ai thất tình mà lại không đau nhưng có thời gian là liều thuốc.
Sẽ là cơn đau trong thời gian đầu. nhấp nhoán câu nói làm ta đau
Cũng là câu nói giúp ta đứng dậy.. mặc dù đã biết là xa nhau..
Đừng cho cơn đau tỏa ra nét mặt.. hãy dồn về hết ở mặt sau
Đừng quên hé một nụ cười.. nếu lỡ mai này có gặp nhau..
Con người tổn thương bằng lời nói... khi đã đến lúc không tin ta
Cũng như loài thú qua từng vết cấu.. từng vết cắn khi sinh ra..
Ắt là bản năng trong mổi con người.. có khắc ghi rồi sẽ quên..
Là những lời nói khắc chặt vào lòng bản năng thời gian ừ sẽ quên..
Con đường đó vắng đi một người.. nhưng đâu phải chỉ mình ta
Cả bảy tỷ người đâu phải là ít..để lấp đầy hết mối tình xa...
Cũng không phải tranh không phải dành .. vì người chồng mới đó đầy đắc lực
Buông bỏ là điều tất yếu .. nếu không muốn nói là bất lực..
Ver 3
Sau mổi câu chuyện điều có hồi kết và dù kết thúc không êm đẹp
Ta cứ coi đó là hành trang.. bài học đường tình ta cần chép
Như trang giấy trắng chưa nhuộm màu mực vấp ngã hụt hẩn là điều dĩ nhiên
Đừng buồn đừng khóc... vẫn còn nhiều người đang bước đến
Hãy níu lấy tay cho họ... mà phải cố gắng á đứng lên đi
Đừng ngụy lụy một người đã thay đổi... đừng gọi tên họ cả khi
Trong giấc ngủ... Hãy nhớ điều này nha..
Là điều quan trọng là liều thuốc giúp quên đi một người đã xa..
Đừng đặt câu hỏi điên khùng. phải chăng bản thân mình không sứng đáng
Mà phải khẳng định chính bản thân họ chưa từng sứng đáng dù một lần
Gặp lại nhau là điều khó tránh thì vẫn tươi cười đi.. vẫn nói
Vẫn đùa giỡn như lúc ban đầu.. dần dần sẽ bớt thôi
Đôi khi đau đớn... nhưng đâu đó có hạnh phúc đang chờ
Hãy tự tìm kím đừng buông thả.. chớ ngồi đó làm thơ..
Con người thì luôn như vậy.. không tôn trọng lấy thứ mình có
Để khi mất rồi thì lại tiếc... ngồi buồn bật khóc như đứa nhỏ