1. Ly rượu tình em uống đã bao năm mà sao vẫn còn đầy
Mình em uống qua tháng ngày
Muốn uống cho say nhưng người nào hay biết
Rượu tình em càng uống nghe tim mình càng đau.
2. Men nào bằng men đắng của anh trao lời yêu mới thuở nào
Giờ đây nói câu chia lìa
Ngã rẽ ân tình cho lòng này tan nát
Lệ thầm rơi chua chát trên lối về mình em.
ĐK:
Là vì men rượu đắng nên tình bạc như vôi
Là vì anh lừa dối nên đời em lỡ làng
Đò đã sang ngang nhớ gì về bến cũ
Và người yêu xưa đó ôm men rượu tình say.
Giờ hiểu yêu là khổ chôn vào lòng hư vô
Cả đời như bão tố xô mình trôi giữa dòng
Buốt giá tâm hồn trĩu nặng bờ môi đắng
Hồi về bao trống vắng nghe tim mình quặn đau.
3. Mưa lạnh lùng tí tách giữa đêm khuya buồn trong tiếng đợi chờ
Người đi tháng năm ơ thờ
Đâu nhớ thương em ôi tình đời cay đắng
Rượu nồng còn hơi ấm men thấm cả đời say.
1. Ly rượu [Em] tình em uống đã bao [G] năm mà [Bm] sao vẫn còn [Em] đầy
Mình [Bm] em uống qua tháng [D] ngày
[Em] Muốn uống cho [Am] say nhưng [G] người nào hay [Bm] biết
Rượu tình em càng [D] uống nghe tim mình càng [B7] đau.
2. Men nào [Em] bằng men đắng của anh [G] trao lời [Bm] yêu mới thuở [Em] nào
Giờ [Bm] đây nói câu chia [D] lìa
[Em] Ngã rẽ ân [Am] tình cho [G] lòng này tan [Bm] nát
Lệ thầm rơi chua [B7] chát trên lối về mình [Em] em.
ĐK:
Là vì men rượu [G] đắng nên [Em] tình bạc như [Am] vôi
Là [Em] vì anh lừa [C] dối nên [Em] đời em lỡ [Bm] làng
[Em] Đò đã sang [Am] ngang nhớ [G] gì về bến [Bm] cũ
Và người yêu xưa [D] đó ôm men rượu tình [B7] say.
Giờ hiểu yêu là [G] khổ chôn [Em] vào lòng hư [Am] vô
Cả [Em] đời như bão [C] tố xô [Em] mình trôi giữa [Bm] dòng
[Em] Buốt giá tâm [Am] hồn trĩu [G] nặng bờ môi [Bm] đắng
Hồi về bao trống [D] vắng nghe tim [B7] mình quặn [Em] đau.
3. Mưa lạnh [Em] lùng tí tách giữa đêm [G] khuya buồn [Bm] trong tiếng đợi [Em] chờ
Người [Bm] đi tháng năm ơ [D] thờ
[Em] Đâu nhớ thương [Am] em ôi [G] tình đời cay [Bm] đắng
Rượu nồng còn hơi [B7] ấm men thấm cả đời [Em] say.