Sắp vào đông phải chi mà có ai ôm
Một ai để yêu mà thương mà nhớ sớm hôm
Đồ đôi cầm tay cùng đi lượn khắp phố phường
Một người đủ khiến lòng anh vấn vương.
Em là ai để anh tìm kiếm hơi lâu
Gần hai chục năm mà sao chẳng thấy em đâu
Hay do nhà anh đường tắc vì đang xây cầu
Hà nội là thế, chẳng vội được đâu.
Thế nên em à giờ này anh vẫn một mình
Cũng có anh em bạn bè vẫn gọi là tình
Nhưng mà anh, cần một điều khác hơn, giữ cho riêng mình
Vì anh vô tư không hay thích ai đôi khi
Chỉ là cảm nắng vu vơ không biết yêu là gì
Tội mình là thế
Mình phải học yêu.
Sắp vào đông mà anh thì vẫn ở nhà
Ngồi ôm đàn lên mà rên rỉ mấy câu ca
Mồm khô thì vô tủ lạnh lấy cốc bạc hà
Thỉnh thoảng vật lắm làm điếu vina.
Thật ra từ lâu một mình rồi cũng thấy quen
Chẳng qua gần đây thì cũng bạn gái mấy phen
Rồi yêu rồi thương để cho mắt cứ kèm nhèm
Người ta đi mất chẳng buồn ngó xem.
Thế nên đông này một mình cho nó đỡ lòng vòng
Dẫu có cô này cô kia cũng muốn anh mở lòng
Nhưng mà thôi bởi vì trái tim anh nó chưa sẵn sàng
Tình yêu anh ngây ngô nên cũng chẳng thích thêm ai
Chẳng muốn làm ai suy tư cũng như khiến ta mệt nhoài
Học yêu khó thế
Còn anh quá lười
Vậy nên để yên cho duyên mang em đến bên anh
Chẳng cần đẹp xinh như tiên chỉ muốn em lòng thành
Thấu hiếu được nhau, thực lòng với nhau, sẻ chia u sầu
Chỉ cần em vui khi anh sống với đam mê
Đừng có mà đi theo ai khi anh lỡ quên đường về
Chỉ cần như thế
Là mình yêu
Còn giờ lạnh lắm
Tạm thời trùm chăn.