Đã biết em vô tình, mà lòng anh vẫn yêu, đã biết em hững hờ, mà anh vẫn nhớ thương. Đã biết khi yêu ai lòng này mang đắng cay, đã chót mang trong tim một hình bóng dáng ai.
Phố vắng đêm khuya tàn, lạnh lùng lê bước hoang, sóng gió qua bao lần, còn hoài mong cố nhân. Những phút em bên anh, mà hồn em vắng xa, những phút giây xa nhau, lòng càng thêm khổ đau.
Sao mùa Xuân không đến khi Đông tàn, sao hồn ta như chiếc lá thu vàng. Kiếp cô đơn chập chờn buông, trong bóng đêm chỉ mình ta với ta. Ôi còn đâu giây phút yêu ban đầu, cung đàn xưa vương vấn mối tơ sầu. Nhớ chăng em.. lời thề xưa, ai nỡ vô tình đành lìa xa bến mơ.
Đã biết em vô tình mà lòng anh vẫn yêu, đã biết em hững hờ mà anh vẫn nhớ thương. Giá buốt trong tâm tư tìm lại dấu vết xưa, bóng dáng em đâu còn, còn chăng trong giấc mơ..?!