Màn đêm buông xuống sân ga thêm buồn tiễn bước em khi trời mưa,
nhìn nhau không nỡ nói câu lybiệt chỉ muốn ôm em thật lâu.
Bờ vai nhỏ bé run lên bao lần khi nước mắt em nhẹ rơi, tận sâu trong trái tim anh rung động chẳng muốn em xa rời đâu.
Tầu dần xa còn đó sân ga, một người đứng bơ vơ thẫn thờ.
Hình bóng em dần khuất xa, còn mỗi ta buồn chơi vơi.
Một người vẫn đứng dưới mưa bay, một người khóc mắt cay ướt nhoà.
Tình chúng ta giờ cách xa, người nhớ không lời hẹn nước đã trao hôm nào..