Kỷ niệm xưa về lại trong anh, nhẹ mang theo cánh đào buông rơi
Và nơi đây giọt nước mắt kết thúc tình yêu của chúng ta
Để nụ cười ngày nào ta trao, về mai sau mãi hoài không phai
Hứa với em cho dù mai đây,
Dẫu nụ cười này đã không còn. Ký ức ấy vẫn luôn mãi hoài trong tim.
Hôm ấy em đã chọn mật nơi rất xa, nhưng thế sao anh vẫn chẳng thể nói ra.
“tạm biệt nhé” hỡi những tháng năm đã xa thật rồi.
Đông đã qua, Xuân về, mình anh đứng đây.
Mang nghĩ suy nỗi niềm vùi chôn bấy lâu.
Gửi vào đấy, thế nhưng trong em có thể hiểu rằng ...?
Xuân tàn, Đông trôi qua, đưa dòng ký ức mãi trôi xa.
Khoảnh khắc ấy, kỷ niệm nơi đây, anh không muốn quên.
Kỷ niệm xưa về lại trong anh, nhẹ mang theo cánh đào buông rơi
Và nơi đây, giọt nước mắt kết thúc tình yêu của chúng ta.
Để nụ cười ngày nào ta trao, về mai sau mãi hoài không phai
Hứa với em cho dù mai đây, dẫu nụ cườinày đã không còn,
Ký ức ấy vẫn mãi luôn mãi hoài trong tim.
Dưới những cánh hoa đào ngồi cùng ước thề.
Anh vẫn luôn mong tìm về em lúc xưa, vẫn mãi nhớ.
Thế nhưng em không ở đây bên cạnh. Nơi bầu tời xanh kia,
Khi hoàng hôn trôi xa lạnh lùng.
Hình bóng ấy nụ cười trên môi, anh không nuốn quên.
Và khi em nhìn lại người hỡi. nhành hoa vẫn trắng mờ không phai.
Ngày đôi ta bên nhau em hỡi vẫn đang còn kia đâu đã tắt.
Nhẹ đôi chân lặng thầm anh đi, đường đi xưa vẫn tràn hương hoa.
Những cánh hoa trôi ngập trời đêm cứ mang đi hình bóng em.
Nhưng sao sắc hoa vẫn còn đây.
Người ơi nhớ em vẫn luôn tìm em ở trong mơ
Để anh thấy em trước khi đào úa tan.
Và trong phút giây giá băng tan thì anh đã thấy dẫu em vẫn mãi chỉ là....
.....hồi ức xa mãi.
Kỷ niệm xưa về lại nơi đây, nhẹ mang theo cánh đào buông rơi
Một mình anh lang thang nơi đây vẫn mãi tìm em trong ký ức.
Và người ơi, anh chỉ muốn nói. Gửi em những kỷ niệm ta trao.
Nếu mai sau ta còn gặp nhau. Sẽ viết lên những cánh hoa kia.
Mang theo bao dấu yêu mãi về sau.
Ký ức ấy mãi luôn vẫn còn đây...!!!