Nơi phố Sài Gòn ồn ào vội vã.. anh ở nơi xa có nhớ về nhau
Em biết tìm đâu khi chuyện tình đầu đi vào dĩ vãng bao phủ niềm đau
Tim em như chẳng thể quên.. nụ cười anh trao những ngày đầu tiên
Em vẫn sẽ chờ dù gió bạc màu biết a sẽ chẳng về đâu
Em vẫn sẽ nhớ những lần ngại ngùng .. ta đan thật chặt tay lại xiếc môi
Nhưng giờ chỉ còn lại là kỉ niệm.. thả theo mây trời mãi miếc trôi..
Chỉ còn lại ngàn luyến tiếc thôi…
Chẳng còn được nghe giọng anh nói:
Chẳng còn những lúc vô tư bên cạnh í ới: Này Chồng tui ôi!
Mùa xuân vừa qua rồi hạ lại đến thu đi và đông trở lại
Tình đã mãi xa - em vẫn ở lại vu vơ vài ba tiếng thở dài
Sài Gòn bất chợt đổ mưa
Nỗi buồn như chẳng còn chỗ chứa
Tim em như muốn vỡ tung vì nhớ vì thương vì lời anh đã hứa
Em gửi tâm tư vài note nhạc, hiên nhà năm ấy sao vẫn mưa
Liệu anh đã thương người tốt khác ? Chỉ riêng em là vẫn chưa
Chuyện cũ qua rồi em vẫn bồi hồi tim phủ vô vàn luyến tiếc thôi
Em sẽ mãi yêu giọng anh nồng ấm khẽ gọi em : Này HexI Ơi !
Anh lại một mình cùng với trời xanh
Lặng im ngắm mây trôi qua rừng
Màu sương trắng như phủ đời anh
Đưa kỉ niệm về nơi ta dừng
Hạt sương trong veo hòa tiếng thông reo
Thu kia như khóc mua lá không em
Anh đã từng hứa ngày tim còn đập thì tình này còn mãi trông theo ( EM )
Em à vẫn góc hiên nhà khi xưa
Vẫn radio vang bài nhạc cũ
Em thích tựa vai anh mỗi khi mưa
‘Chỉ cần mình yêu nhau thôi là đủ’
Nhưng ngày cuối cùng đôi lứa yêu nhau
Thiên đường như nhuộm màu lá phủ
Giá như mình cố hiểu cho nhau
Giờ đâu nhìn nhau như người thương cũ
Anh đi để lại những giấc mơ say
Nụ cười ươm nắng màu mắt thơ ngây
Nếu một ngày anh vô tình tìm lại
Liệu em còn chờ anh về nơi đây
Một góc bình yêu hai ta cùng ngồi
Ngắm hoàng hôm buông theo xế chiều
Tuy khoảng cách ta xa hai vùng trời
Nhưng anh sẽ yêu em hơn thế nhiều