Vẫn một đời hoài yêu, thế nhưng quạnh hiu tháng ngày
Từng cuộc tình cứ thế lướt qua tầm tay
Trong đời kia hỏi ai chưa 1 lần nếm trải
Niềm đắng cay khi con người ta đổi thay.
Ngày nào mình cùng nhau dưới trăng vàng trao ước thề
Nằm trên bờ cát nóng chúng ta thằm mong
Ân tình ta sẽ như sa mạc này mãi mãi
Không tàn phai dẫu cho thế gian dổi dời.
Nhưng sao vì sao tình ta không như tuyết mùa đông
Ngày không chờ mong ngày em đã đi theo người ta.
[ĐK:]
Tựa như cát bao la trên sa mạc
Tình ta sẽ mai mai luôn đong đầy
Nào ngờ đâu tình ta như hạt tuyết vội tan
Tan vì cơn gió hay vì người dối gian?
Tình như tuyết đã tan trên sa mạc
Dù anh cố níu kéo cũng mất em rồi
Giờ em bên người ta, em hạnh phúc nhiều không
Còn anh giá băng giữa sa mạc ngày xưa.