Anh biết rằng anh sẽ buông... vì níu kéo chẳng được gì
Cứ đứng trên và nhìn xuống nơi anh dõi theo đường em đi
Một phút thôi... hãy cho anh được nhắm mắt
Để quên đi ngày hôm ấy... khi con tim anh thắt chặt
Nước mắt vẫn mặn như tình yêu trước bỏ mặc anh
Có lẽ cũng là đúng thôi... vì bên anh em thấy lạnh...
Anh... anh không được như người ta
Không thể bên em những ngày qua... và tất cả
Anh vẫn biết... sự thật đó là em...
Ở nơi anh bấy lâu nay chẳng qua là che đậy
Điều con tim em muốn nói... nói rằng đôi tay
Giả tạo... bình phong... em vẫn yêu người trước
Anh vẫn chờ em đặt bước... nhưng làm sao biết được
Heh... trái tim em nhiều ngăn... và đôi khi anh ước
Phải mà... anh chưa từng nhìn em
Thì trái tim anh đã không
Không đánh rơi bên thềm...
Liệu rồi sau này em có còn nhớ
Hình ảnh ngày ấy có một thằng khờ...
Đã từng chờ đợi em...
Chẳng cần biết yêu hay không... nó vẫn chờ đợi em...
Nhưng bây giờ không còn nữa
Chỉ là... một phút rối... bằng xúc cảm của người ta...
Rồi lại bâng quơ... nhẹ nhàng xóa...
Ừm... đúng... em không sai...
Chỉ có anh sai... khi cứ mải quay đầu nhìn lại...