TIN LẦM
Đời ai cũng thế đôi khi cũng mắc sai lầm
Và em cũng thế nên mới phải yêu lầm
Trót yêu anh và mộng mơ về một ngày mai ngọt ngào
Ngày ta đắp xây một hạnh phúc
Lời anh đã hứa em có biết đâu rằng ngoài em cũng có ai đó trót tin người
Cũng yêu anh và mộng mơ về một ngày mai ngọt ngào
Cùng chung với em một niềm đau
Vì tin lầm anh nên ngày qua đã gởi trao cuộc đời em hết cho anh mà không cần suy nghĩ
Vì tin lầm anh nên ngoài em cũng đã có thêm nhiều người yêu anh để rồi phải khổ đau!
Làm sao, làm sao em làm sao có thể tin được là anh dối gian em cùng bao người con gái
Vì anh mà em bây giờ đây đã chẳng muốn tin người nào
Sợ lắm yêu lầm người giống anh.
MÓN QUÀ CUỐI
Con đường xa lắm, sao anh để em đi một mình
Con đường dài lắm, không có anh, em đi làm sao
Vì đâu mà ta phải xa nhau trong nỗi u sầu
Vì em lầm lỗi hay vì anh thay đổi từ lâu?
Đôi lần suy nghĩ: sao em cứ yêu anh thật nhiều
Cho dù em biết trong trái tim anh nào có em
Ngồi bên cạnh nhau, thế nhưng sao khoảng cách xa vời
Anh im lặng không nói, em biết anh hết yêu em rồi.
Nếu như ta không thể quay lại
Nếu như không đến được với nhau
Đành vậy thôi em nguyện chôn giấu
Thật sâu trong trái tim tình mình.
Ước chi mình chưa từng biết nhau
Ước chi mình chưa từng gặp gỡ
Thì tim em sẽ không tan vỡ
Sẽ không đau buồn.
Nắm tay anh giây phút sau cùng
Đớn đau em vẫn thầm ước mong
Rằng ở đâu anh luôn hạnh phúc
Đường anh đi sẽ không muộn phiền.
Chiếc hôn này xin gửi đến anh
Tiễn chân người theo cuộc tình mới
Xem như một món quà sau cuối
Để anh đi được vui.
ĐOẠN ĐƯỜNG VẮNG
Vẫn biết là anh, đi sẽ không quay về.
Vẫn biết là anh bên người hạnh phúc,
Mà sao giọt nước mắt em vẫn rớt mỗi khi nhớ người,
Có bao giờ anh nhớ em một lần không anh.
Đã có lần ta đi qua vô tình,
Cứ muốn gọi anh nhưng lại im tiếng,
Vì bây giờ em biết anh đã xóa hết bao kỷ niệm,
Chỉ còn em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên
Đoạn đường vắng em đi về giữa khuya mưa rơi não nề không có anh mưa rơi nhiều hơn,
Không có anh mưa lạnh giá hôn,
Đèn đường vẫn hiu hắt,
Buồn soi bước chân em bước vô hồn,
Làm sao anh hiểu hết đượ em sống thế nào khi không còn anh,
Đoạn đường vắng đi một người vẫn em cho em nụ cười.
Anh chóng quên cơn mưa chiều rơi,
Ta ướt mưa nhưng lại thấy vui.
Giờ đường ấy qua mỗi ngày,
Em bước nhanh che nỗi đau dài.
Ngoài anh ra chẳng có một ai đánh thức…
MƯA ĐÃ TẠNH
Ta đã xa nhau một thời gian, mình chia tay đến nay cũng đã lâu.
Anh giờ đang ở nơi đâu,chắc anh đang bình yên và hạnh phúc.
Em bước qua đoạn đường xưa, và nơi đây đã đôi lần đổ mưa.
Trong long anh giờ quên chưa, đường xưa đó ta đã quen tình cờ.
ĐK:
Ngày hôm qua đó ta nhìn thấy nhau, trời mưa rất lâu, ta e ấp mối tình đầu.
Rồi thời gian qua mau, ta yêu nhau ngọt ngào , kỷ niệm xưa lòng của em khắc sâu.
Nhiều đêm em khóc chỉ vì nhớ anh, dù anh đã quên bao năm tháng quá êm đềm.
Trọn đời nơi time m, yêu anh như ngày đầu, dẩu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu…