QUÊN QUÁ KHỨ
Nguyễn Hậu
Ngày em đến cho anh biết đến phút giây yêu thương đắm say,
Cho anh biết đến mong chờ, biết những ngẩn ngơ những ngày xa vắng
Rồi em đi bao nhiêu yêu dấu không còn, tim anh héo hon,
Khi xưa em hứa bao lời, yêu mãi muôn đời giờ là cơn gió thôi.
Nắm thật chặt quá khứ, như nắm thật chặt cành hoa hồng.
Bỏ thì anh tiếc, nhưng càng siết anh lại càng đau.
Nén thật chặt quá khứ, sâu trái tim anh để quên người.
Vì anh không thể, không thể sống mãi trong niềm đau.