Nhìn từng hạt mưa rơi!
Như khóc thương tình hai chúng mình
Bao ngày dài em vẫn đợi anh.
Từ ngày anh đi, mình em với nỗi nhớ vơi đầy
Nhưng cớ sao người quên câu thề!
Bỏ mặc em trên lối đi về.
Ngày anh đi, anh đã nói khi anh trở về
Quê nghèo này anh sẽ cưới em!
Rồi thời gian trôi người cớ sao lại không quay về
Trông chờ hoài thương nhớ đắng cay....
DK:
Nơi đô thành xa hoa đã chia rẽ tình đôi tar
Em giờ nhận ra anh đã không còn là anh lúc xưa!
Anh quên quê nghèo, người em nghèo.
Ngày tháng đợi mong...
Anh giờ bên ai sướng vui sang giàu!
Quên đi lời hứa mãi mãi bên nhau.
Giờ còn gì đâu? lời hứa ban đầu!
Nay đã phai màu, Để mình Em ôm nỗi sầu.