Hà nội mưa, cho buồn gác nhỏ
Lòng tha phương, ta thầm nhớ cố hương
Mùa này mưa cho buồn mắt lệ
Những cánh hoa tả tơi chôn vùi theo gió mưa.
Ta đã xa tiếng ru ngọt ngào
Ta đã xa mái hiên nhà đơn sơ
Lục bình trôi xuôi theo dòng nước lạ
Quê hương ơi, ta nợ một lời yêu thương.
Ngút ngàn trời mây nhìn về phương ấy
Lá rơi về cội chiều nay ta nhớ
Nhớ dáng liêu xiêu cơn mưa mẹ về
Nhớ khúc ca dao ru con đầu đời
Rả rích đêm mưa lòng buồn mênh mang.
Quê hương ơi bao giờ trở lại
Để đắm mình trên bến sông xưa
Nghe câu hò ngàn năm vang vọng
Ngắm thuyền trăng đưa đón khách thơ.