1. Đã nói với nhau yêu nhau hoài dù có ra sao
Những dấu yêu xưa như thu vàng chợt tan trong nắng
Níu kéo chơ vơ anh hững hờ để em thẫn thờ
Ai đâu ngờ hồn anh đã mơ
Anh mơ về một hình bóng khác.
2. Cố nén thương đau thôi đành để anh bước đi
Níu kéo thêm chi ân tình này giờ là dĩ vãng
Những ái ân ơi bao gọi mời giờ ra biển khơi
Yêu thương này chợt tan phút giây
Thiên đường này tan theo khói mây.
ĐK:
Người đã mang đến cho em bao niềm hy vọng
Người nói sẽ mãi đưa nhau cuối chân trời mơ
Giờ đến phút cuối phải chăng tình ta đã tàn
Nghe nhói đau khi người quay bước nơi chốn nao mong người hạnh phúc
Còn em sẽ trở về chốn xưa quạnh hiu.
1. Đã nói với [E7] nhau yêu nhau hoài dù có ra [Am] sao
Những dấu yêu [Dm] xưa như thu [G] vàng chợt tan trong [C] nắng [A7]
Níu kéo chơ [Dm] vơ anh hững [G] hờ để em thẫn [C] thờ
Ai đâu [F] ngờ hồn anh đã [G] mơ
Anh mơ [G7] về một hình bóng [C] khác. [E7]
2. Cố nén thương [E7] đau thôi đành để anh bước [Am] đi
Níu kéo thêm [Dm] chi ân tình [G] này giờ là dĩ [C] vãng [A7]
Những ái ân [Dm] ơi bao gọi [G] mời giờ ra biển [C] khơi
Yêu thương [F] này chợt tan phút [G] giây
Thiên đường [E7] này tan theo khói [Am] mây.
ĐK:
Người đã mang [Dm] đến cho [G] em bao niềm hy [C] vọng [Am]
Người nói sẽ [Dm] mãi đưa nhau cuối chân trời [E7] mơ
Giờ đến phút [F] cuối phải [G] chăng tình ta đã [Em] tàn [Am]
Nghe nhói [Dm] đau khi người quay bước nơi chốn [Am] nao mong người hạnh phúc
Còn em [F] sẽ trở [E7] về chốn xưa quạnh [Am] hiu.