Quán hàng góc phố ngẩn ngơ, người đàn bà thu vén từng đồng xu.
Đôi mắt bạc mái đầu sương gió, mắt mỏi người qua lại..
Những chiếc ghế chỏng chơ lạnh ngắt, người đàn bà buồn tênh.
Như bài ca cũ rích, gom thời gian điệp khúc tự mình..
Gió tạt ngang thủy triều táp vỗ, sóng đập vào sóng thoải xa. Qua
ngày trên con phố thênh thang, bước chân du khách qua lại. Trải
hàng ra mỗi khi chiều chạng vạng, thu quán về mỗi sớm tinh mơ..