Lyric
*Ver 1 Bobbie*
Dòng người vội vã không chờ một ai , nó đưa mắt nhìn về phía xa
Giọng nói yếu ớt run lên từng cơn thế nhưng chẳng ai ngoái nhìn
Lòng người quá vô tình
Hay tại như nó vô hình
Ngọn gió lạnh căm ôm trọn lấy thân hình đó
Hỏi trên thế gian này
Nơi đâu là bình yên ?
Cho em tìm về nơi ấy
*Hook Bobbie*
Con tim ai buốt giá lạnh từng đêm
Tự hỏi xem liệu còn ai
Và thì nhìn lại xem …….
Niềm đau này có ai thấu đâu
Cất tiếng hát nguyện cầu
*Ver 2 Thanh Nguyen*
Look into your eyes
They are hungry
They are lonely
Watching cold people walking pass, even the heat can't warm them up
Little respect, little love, that's what he needs
just to stand on his feet
Throw you may not have a lot to share
But just a buck or a dime who cares
You have nothing to give ?
Well then just smile !
Don't step on him , don't kick him out,
cuz just imagine if that ur child
So be grateful just because you still have something to eat
No one wanna be borned no family, no home to sleep
Can we all be puzzle
Connect all together
And lets make a picture
This place'd be so much better
So much better, so much better ...
Translated ver Thanh Nguyen
Nhìn vào đôi mắt của bạn, là họ đó, đói khát và cô đơn
Lặng nhìn những dòng người lạnh lùng đi qua, chẳng có lấy nổi một hơi ấm
Một chút cảm thông, một chút tình thương là những gì nó cần
Để có thể đứng vững trên đôi chân
Dù bạn chẳng có quá nhiều để sẻ chia, nhưng mà chỉ 1 vài đồng xu lẻ ai quan tâm chứ
Bạn chẳng có để cho đi ư? Oh vậy ít nhất chỉ cần 1 nụ cười
Đừng dè bỉu, đừng dẫm đạp nó
Cứ nghĩ rằng đó có thể là con cháu của bạn
Bạn còn may mắn hơn gấp vạn người, vì còn có thứ gì đó để bỏ vào miệng
Chẳng ai muốn sinh ra mà không gia đình, không có nổi 1 chỗ để ngủ chứ?
Tất cả chúng ta đều có thể là những mảnh ghép không?
Kết nối tất cả lại với nhau, tạo nên một bức tranh
Nơi này đã có thể tốt hơn nhiều đấy
*Repeat Hook*
*Ver 3 Gizmo*
Những mảnh đời khổ đau, đó ai ngờ tới
Những hoài bão lớn lao nó chẳng bao giờ với
Còn tấm da bọc xương gống lên chống lại cơn đói
Chống lại giá rét Nấp trong màn đêm u tối
Nhọc nhằn kiếm sinh nhai, Không, Nhọc nhằn để tồn tại
Nó vẫn luôn đấu tranh như thế trên những hơi thở còn lại
Thu mình vào một xó
Chẳng ai thèm nhìn ngó
Gió rét kiếm tìm nó
Định mệnh nhấn chìm nó
Đâu như đứa trẻ vẫn thường hay đòi hỏi
Rằng Đâu? phần thưởng cho con bởi vì học giỏi?
Nó khao khát được như người ta
Nhận tình thương của những người mẹ người cha
Tìm kiếm sự cảm thông ở đâu trong nhân gian
Họ đâu màng vì còn đang chìm trong hân hoan
Không vừa miếng họ vứt luôn ca sữa
Còn nó 1 mẩu bánh mỳ chia 3 bữa
Hơi ấm với nó cũng là điều xa xỉ
Giữa bức tranh cuộc đời nó là mảnh ghép xấu xí
Chỉ là sự chắp vá vào tram ngàn mảnh ghép khác
Nó lạc lõng, Méo mó trông Rách nát
Đêm đã buôn giờ chẳng còn ai
Góc phố lạnh mình nó ở lại
Nhắm mắt vào cố quên hiện tại
Vì ngày mai vẫn phải đấu tranh tồn tại
Đấu tranh để ngày mai còn cơm có
Để nhận vài cắc nhỏ từ những kẻ hơn nó
Để ấm hơn khi nhìn những mảnh đời lướt qua nó
Lạnh hơn gió
Bởi vì nó ….
Đã quen với giá lạnh về đêm
Đã bị lãng quên không ai kề bên ( còn ai không ? )
Não nề thêm
Định mệnh đó cũng đang cận kề thêm
Mảnh ghép đó ……