プラネタリウム (Planetarium)

Trình bày: 

Otsuka Ai


Màn đêm buông xuống và tiếng nói cười của những đứa trẻ cũng chìm dần
Em tự hỏi phải chăng anh đang ở đâu đó dưới bầu trời xa thật xa này
Hồi cuối hè, hai chúng mình cùng trốn đi
Và đã tìm ra công viên này
Sao mà nhớ chòm sao đêm ấy quá...

Dù không thể gặp nhau, nhưng em sẽ tìm lại trong hồi ức niềm hạnh phúc quen thuộc
Với mùi khói cùng tiếng pháo vang lên "Bùm"

Em muốn được đến chỗ của anh và chạy ngay tới nơi ấy
Dù sợ hãi và chẳng thể nhìn thấy bất cứ thứ gì trong bóng tối dày đặc
Nhưng rồi mọi thứ sẽ ổn thôi
Có muôn ngàn vì sao trên bầu trời, ngay lúc này và mãi mãi ở nơi đây
Ngày trước gặp anh em không khóc, bởi vì bầu trời lúc ấy thật đẹp biết bao

Em có thể nghe thấy âm vang còn đọng lại trong tiếng bước chân trên con đường ấy
Phải chăng anh đang nhìn vào cái bóng lớn của chính mình?
Chẳng có gì có thể thay đổi được nó đâu.
Niềm xúc cảm nghẹn ngào dâng lên trong lòng em
Em nghĩ rằng đó là cảm giác "anh không ở đó"

Em luôn muốn đến bên anh
Dù em thật sự vô cùng nhỏ bé
Em có thể được mạnh mẽ hơn vì em luôn yêu anh nhất
Nhìn thấy một ngôi sao rơi, em bỗng muốn ước rằng
Sẽ đến lúc không bao giờ khóc dưới bầu trời tươi đẹp này nữa...

Dù không thể gặp nhau, nhưng em sẽ tìm lại trong hồi ức niềm hạnh phúc quen thuộc
Với mùi khói cùng tiếng pháo vang lên "Bùm"

Em muốn đến chỗ của anh để đôi tay nhỏ bé này được nắm chặt tay anh
Em muốn khóc, dù bầu trời thật sự rất đẹp
Nhìn thấy một ngôi sao rơi, em bỗng muốn ước rằng
Sẽ đến lúc em không bao giờ muốn khóc dưới bầu trời này nữa...

Thể loại:  Pop / Ballad,  Nhật Bản


Nghe thêm