Phận thuyền uyên ước mơ se tình,
kết duyên trao với trang hùng anh,
nào ngờ đâu trái ngang đời hoa,
Phụng Tiên ơi thiếp cam phụ chàng.
Bởi non sông ngửa nghiêng điêu tàn,
nên vâng theo lời của cha già,
đời Thuyền như cánh hoa loạn ly,
để hôm nay một thân hai chồng.