Một loài hoa trinh trắng
Trắng trinh nguyên làm bao kẻ dại khờ
Bao người mộng mơ
Mơ cùng em về dưới mái nhà chung
Phi điệp ơi nàng là hoa đột biến
Năm cánh trắng tôi chờ
Năm cánh trắng tôi mơ
Rồi một hôm em đến ấm tình tôi
Như mùa đông nắng tìm về
Nàng đẹp như mơ
Như bài thơ của đôi lứa yêu nhau
Phi điệp ơi nàng như cô thiếu nữ
Tuổi mười tám trăng tròn
Làm ngất ngây tim tôi
Đêm nay gió mát trăng gầy
Tôi say xưa cùng nàng
Bên cung đàn trỗi nhịp
Phi điệp ơi nàng đột biến mà chi
Nàng đột biến làm gì
Cho người thương kẻ nhớ
Cho trăm vạn người mơ
Một tình yêu tha thiết
Chẳng rời xa khi ta đã có nàng
Hương thơm từng nhụy hoa
Như ru đời ta quên mất đường xa
Phi điệp ơi nàng xinh năm cánh trắng
Môi mắt đưa tình màu trắng tôi yêu