Đêm đêm, có một người trai nghèo
Lang thang chốn thị thành phồn hoa
Và nó hát lên, những bài ca buồn
Cho người đời mua vui
Kiếm từng đồng mưu sinh.
Nhưng khi, ánh đèn đường dần mờ
Cô đơn, với nỗi buồn vây quanh.
Ngày đó ra đi, rời xa quê nhà
Bỏ mặc mẹ cha, tháng ngày dài chờ trông.
Bao năm qua, phiêu bạt nơi xa xứ
Ôm đam mê, với mộng làm ca sĩ
Ở mọi nẻo đường, đều là sân khấu
Phận kẻ hát rong, rồi sẽ đi về đâu?
Hôm nay, nơi đất khách quê người
Thân mang bao tủi nhục khinh khi
Cuộc sống trái ngang, đời trai nghèo hèn
Nhìn về tương lai, ôi cuộc đời long đong