Dù cho em đã không còn nơi đây
Được bên em không nguyên vẹn bao giây
Dù hai ta vẫn chưa chạm đôi tay
Chưa kịp trao nhau môi hôn này
Dù chỉ riêng anh vẫn ngồi nơi đây
Đọc mãi những tin nhắn ấy bao ngày
Sao khóe mi lại cay cay, vì mọi thứ như đã vút bay?
Em đến nhanh lắm
Và đi cũng nhanh lắm
Sự lặng im trong em từng ngày đã cho anh câu trả lời!
Giờ anh chẳng biết em thế nào
Có buồn phiền nữa không?
Chẳng biết em đang yên vui bên ai
Dịu dàng ôm ai, hôn ai?
Mà chẳng cần biết em thế nào
Anh vẫn như thế thôi
Vẫn ngồi đó riêng anh và chờ
Lại được thấy phone reo một lần nữa thôi
Đã cố nhủ lòng anh phải thôi ngay
Đừng cố nghĩ đến em ngày qua giây
Vì chưa biết đến rồi ngày mai đây
Liệu hai ta vẫn sẽ như vậy?
Để khi đến tối xung quanh im lặng
Chỉ có nỗi nhớ ngậm ngùi lên tiếng
Vì em đã chẳng còn bên anh
Chỉ còn khoảng cách với tin nhắn thôi!
Chỉ một lần thôi
Cho anh xin được nhìn thấy em, nói yêu em nhiều
Chỉ cần em đồng ý
Anh sẽ chẳng ngại thời gian cùng những khoảng cách
Chỉ một lần thôi
Anh xin em hãy chờ đến khi ta được gần nhau
Chỉ cần anh gặp em, được ôm nhẹ thôi
Nhưng hình như là anh đã trễ
Giờ anh đã biết em thế nào
Chẳng buồn phiền nữa đâu
Đã biết em đang yên vui bên ai
Dịu dàng ôm ai, hôn ai!
Và chẳng cần biết anh thế nào
Em vẫn như thế thôi
Chẳng hề biết riêng anh đợi chờ
Một dòng nhắn phone reo nhẹ nhàng
“Em nhớ anh”
Phải chi khoảng cách hai ta đừng quá xa!