Phải chăng giấc mơ kia hoang đường,
phải chăng nỗi đau kia vô thường,
phải chăng chính anh nuôi hy vọng,
để rồi lạc lõng trong bóng đêm
Từng ngày thật dài cứ mãi trôi qua,
tình mình giờ này đã hoá mưa sa,
đoạn đường còn lại chỉ mỗi riêng ta,
cứ bước đi trong âm thầm
Và anh biết em sẽ mãi không trở về nữa,
anh biết yêu dấu kia đã phai tàn,
mà lòng anh vẫn mong nhớ em ,đếm từng ngày tháng
mong em hãy về đây
Ngoài kia mưa vẫn cứ rơi âm thầm
tựa tình ta đang mất đi hy vọng
rồi cơn gió đến mang yêu thương đi vội xa , anh về lại với nỗi nhớ đêm dài