Thầy tôi ngày nào, giờ đây ông đã già rồi
Thầy tôi giờ đây, không còn đến trường
Ông là nhà giáo, của bao thế hệ học trò
Ông thường đến lớp bằng chiếc xe đạp cà tàng.
Thời gian dần trôi, đò ngang vẫn sang sông
Nhưng người lái đò xưa, hôm nay đã mỏi mệt
Ông vẫn giản dị, không khoa trương, không màu mè
Tóc bạc da mồi, ngâm đen vì sương gió...
Thầy ơi con vẫn nhớ, ngày xưa Thầy dạy con biết bao điều
Giờ đây con đã lớn khôn, nhờ công ơn của Thầy
Thầy tôi nay đã già, Thầy tôi đã rời xa mái trường
Thầy tôi vẫn mãi là, là 1 tấm gương của bao người.