Ơi! con sông Ngàn Phố của tôi ơi!
Chứ em sinh khi mô thì tui đây nỏ biết ?
Những chuyện ngày xưa kể mần răng cho hết.
Chỉ biết bây giừ xanh biếc những bờ cây
Ơi! con sông ngàn Phố của hôm nay
Nắng ban mai nhuộm sông màu sáng
và ngàn Sâu như hai đường lụa trắng
Để sông La chảy mãi lững lờ
Tôi đi từ chợ Thượng
rồi ngược bến Tam soa
như con thuyền ngày xưa
Tôi đi theo ngàn Phố
Hương sơn quê mình đó
với Nước sốt, Cầu treo
dãy núi Nầm cheo leo
quanh năm trầm mặc.
Tôi đi giữa đồng lạc
qua viếng mộ Lãn Ông
gặp đường Hồ Chí Minh vắt ngang con đường 8.
Đường lên thăm nước bạn
cũng có gì đâu xa
Rừng thắm nở hoa chờ đợi anh trở về
Ngàn Phố của hôm nay
Gừng vẫn cay muối vẫn mặn
Mà nghĩa tình càng sâu nặng
Với con cá Mát, với bát chè Xanh
Đã đến giờ xa nhau
Đã đến phút chia tay
Mà răng đi nỏ được
Mà răng đi nỏ được
Ơi ngàn phố của tôi...
"Ra về nước mắt như mưa, đành duyên đành phận mà chưa đành lòng
ra về lòng những khóc thầm, mà năm thân áo mỏng thì ướt đầm cả năm"