Sân ga khuya lạnh thêm.Bóng em hóa thành nước mắt của anh
Phố đông mình lẻ loi.Đôi chân gầy lạc lối.
Thà đừng đánh mất ngày dài.Thà đừng nghĩ đến ngày mai.
Thà đừng biết em sẽ vui cùng ai......
Để rồi năm tháng , đã mang em tan theo bao giấc mơ.
Lời yêu em đã quên đi để mình anh ôm nỗi nhớ.
Và rồi anh biết là khi xa em đời anh thật sự vô nghĩa...
Tâm tư làm sao dễ quên...
Đèn khuya mờ xa lối vắng.Mình anh nỗi buồn gác trống....
Giờ em nơi ấy , hạnh phúc còn không ?
Theo gió em xa mất rồi , chỉ còn tiếng mưa nhẹ rơi ...
Và anh biết em mãi không thuộc về anh...
Vội trao lời yêu dễ mất
Vòng tay sao đành buông lơi...
Chỉ còn bóng tối, một ai lẻ loi.
Mây cũng tan nơi cuối trời
Sông cũng xuôi đưa truyên trôi
Chỉ còn mình anh.
Nước mắt sao còn tuôn rơi...