Một chiều chưa phai nắng, bước chân về phố xưa
Xóm nàh tôn yên vắng nay đã ngập tràn lầu cao biển sáng
lần về theo dĩ vãng những chuỗi ngày ấu thơ
Cùng mẹ hiền yêu dấu bên vách nhà đơn sơ ấm hương nồng
Con nhớ mãi không quên từng ngày oi nắng hè
Mẹ liền tay vẫy quạt ru giấc nồng con giấc ngủ trưa
bao đêm tối mưa giông nhà dột nghiệng mái dù
Mẹ mặc cơn bão bùng che gió lạnh nơi chỗ con nằm
Rồi ngày con khôn lới tiếng yêu vừa biết rung
Đã rời xa tổ ấm quên bóng mẹ già từng đêm chờ ngóng
Ngày mẹ yêu khuất bóng con nghe trời đất rung
Cùng bài ca con viết nước mắt lặng tuôn trên phím dương cầm