Biết bao ngày tháng bên anh
Nhưng con tim vẫn vô tâm hững hờ
Đến khi nhận biết ra nhau
Thì con tim đó đã quá muộn màng ....
Em cứ ngây thơ khờ dại
Em cứ tin rằng một điều
Nếu iu thương kia thật sự là của chính em
Ta sẽ bên nhau trọn đời , duyên số đã an bài
Cần chi mệt nhọc tìm kiếm .....
Để giờ này muộn màng em mới biết ra rằng
Nửa iu thương kia chính là anh
Để giờ đây một mình than trách khôn thôi
Tiếng iu ngày xưa đánh mất
Để giờ đây muộn màng , khi a bước theo người
Nổi đau cho anh và cho chính em
Đành lòng thôi một mình ôm mối tơ vương
Bởi ta ngày xưa hững hờ