Nhìn cuộc tình tàn ngay trước mắt
Chuyện tình yêu giờ đây tựa như khói mây
Lời tạ từ tận trong ánh mắt
Mà khi người đi chẳng nói biệt ly
Vì người ta xây đắp
Rồi người đi để mình ta cố chấp
Nụ cười người tha thiết quá
Khiến em cuồng si trong tim còn mãi vấn vương
Giờ đây em nhận ra, tình ta đã xa quá
Chỉ là hoang đường thôi, lời thề nơi trót môi
Giờ đây em nhận ra, tình ta đã xa quá
Người đang ngay cạnh bên lạnh lùng như nước trôi
Giờ trong em nghe như mưa tuyết rơi
Khiến sao con tim giá bằng chẳng thể nguôi
Lạnh đến thế, muộn phiền như vỡ đôi
Những tháng năm ta muốn quên
Nụ hôn ta biệt ly, nơi con phố vắng người
Dẫu gió mưa mây đen qua vẫn đắm say
Nụ hôn ta biệt ly, quay cuồng trong đất trời
Để ấp ôm, những vết đau theo suốt một đời
Verse 2:
Dành tặng người ngàn bao nỗi nhớ
Giờ đây trôi về đâu chuyện tình đã úa màu
Nguyện cầu được gần nhau suốt kiếp
Mà sao giờ đây chẳng thể đến cạnh bên
Ngọt ngào, hay cay đắng
Tự mình đau tự mình lau nước mắt
Chuyện buồn nếu biết trước
Có khi được quên, qua đi hết tổn thương