Dáng hình mờ nhạt ấy, liệu có phải là người ?
Phải chăng quá muộn màng ?
Âm thanh khe khẽ ấy, ước chi là hơi thở của người
Em lại hy vọng
Nhớ người, rất nhớ người nên em đã kiếm tìm
Nhưng người chỉ dừng thoáng qua trong mơ rồi đến chốn nao ?
Em yêu người
Dù chỉ là hình bóng, em xin người
Hãy lưu lại trong trái tim em
Ánh mặt người
Lạnh lẽo tựa ánh sao đêm
Giờ em mới biết đớn đau
Cánh tay vẫy gọi ấy, liệu có phải là người ?
Em đang mong chờ
Âm thanh gọi tìm em kia, ước chi là hơi thở của người
Em nguyện cầu
Nhớ người, rất nhớ người nên em đã kiếm tìm
Nhưng người chỉ dừng thoáng qua trong mơ rồi đến chốn nao ?
Em yêu người
Dù chỉ là hình bóng, em xin người
Hãy lưu lại trong trái tim em
Ánh mặt người
Lạnh lẽo tựa ánh sao đêm
Giờ em mới biết đớn đau
Nếu người muốn bước vào con tim đầy chông gai của em
Nếu chúng ta quay trở lại nơi ấy thêm một lần nữa
Em sẽ ôm người vào lòng dẫu con tim có đớn đau
Em sẽ thổ lộ với người lời nói tận đáy lòng
Em yêu người
Dù chỉ là hình bóng, em xin người
Hãy lưu lại trong trái tim em
Em sẽ không hối hận nếu có thể quay trở lại một lần nữa
Em yêu người
Em yêu người
Giờ đây, em đang ở lại chốn này
Nơi tình yêu người vương vấn mãi khôn nguôi