Nối Vòng Tay Lớn

Sáng tác: 

Trịnh Công Sơn

Trình bày: 

Anh Tâm


Rừng núi dang tay nối lại biển xa Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà Mặt đất bao la, anh em ta về Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam Cờ nối gió đêm vui nối ngày Dòng máu nối con tim đồng loại Dựng tình người trong ngày mới Thành phố nối thôn xa vời vợi Người chết nối linh thiêng vào đời Và nụ cười nối trên môi. Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo Từ quê nghèo lên phố lớn, nắm tay nối liền Biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh

1. Rừng [Am] núi dang [F] tay nối [E7] lại biển [Am] xa
Ta [Dm] đi vòng tay [G] lớn mãi để [C] nối sơn [Am] hà [Dm]
Mặt [G7] đất bao [C] la anh [F] em ta [Am] về
Gặp [Dm] nhau mừng như [E7] bão cát quay [Am] cuồng trời [C] rộng
Bàn [E] tay ta [Dm] nắm nối [G] tròn một vòng Việt [Am] Nam.

ĐK: Cờ nối [C] gió đêm [E7] vui nối [Am] ngày
Giòng máu [F] nối con [G] tim đồng [C] loại
Dựng tình [Am] người trong ngày [E7] mới
Thành phố [C] nối thôn [E7] xa vời [Am] vợi
Người chết [F] nối linh [G] thiêng vào [C] đời
Và nụ [E7] cười nối trên [Am] môi.

2. Từ [Am] Bắc vô [F] Nam nối [E7] liền nắm [Am] tay
Ta [Dm] đi từ đồng [G] hoang vu vượt [C] hết núi [Am] đồi [Dm]
Vượt [G7] thác cheo [C] leo, tay [F] ta vượt [Am] đèo
Từ [Dm] quê nghèo lên [E7] phố lớn nắm [Am] tay nối [C] liền
Biển [E] xanh sông [Dm] gấm nối [G] liền một vòng tử [Am] sinh.



Nghe thêm