Intro:
Ta vẫn chạy trên một quãng đường dù chưa đủ dài
Và đôi lúc ta chợt vô tình chợp mắt rồi cứ thể ngủ hoài
Khi ta tỉnh dậy thì bên cạnh chẳng còn một ai
Và người duy nhất ở bên cạnh ta chỉ có thể là bản thân mình
[Gizmo]
Ta giam mình trong góc tối rồi trút ra một tiếng thở dài
Đưa đôi mắt dõi theo ánh đèn khuya ở ngoài
Những Bi kịch lại đang diễn ra như một vở hài
Ta thả mình vào 1 trò chơi Ngậm đắng nuốt chua
Dành một đời ganh đua xem ta là người thắng hay thua
Đuổi theo danh lợi, Kẻ thắng thì làm vua
Và vở hài kết thúc bằng tấm bi kịch dành cho kẻ thua
(Life is a Game)
Phía xa nơi đâu ta gục xuống
Ta chơi vơi giữa dòng biển bạc và những cơn bão kia đang nhằm lấy ta trực cuốn lấy ta kéo đi xa trôi về nơi ta không mong muốn
Đôi khi ta vô thức, đắn đo mình phải làm sao
Tự cứu rỗi chính mình hay là buông thả cùng giấc chiêm bao
Ta từng mơ rất nhiều nhưng không ít lần thất vọng
Và Những hào nhoáng cũ ru ta ngủ quên trong giấc mộng viển vông
Ta lại gồng mình chống lại cả những quy luật
Và những Bình yên khi xưa trong ta giờ chỉ là di vật
Đã đủ lâu để có thể coi nó là một món đồ cũ
Ta Tạm cất nó vào kí ức, bụi bặm vẫn chưa kịp rũ
Ta muốn quay trở lại để đánh thức bản thân
Bởi khi gục xuống thì chỉ có ta mới chính là người ta cần
Ta đang tự cứu lấy chính ta mặc dù
Khi ta đứng dậy chính ta là kẻ thù
[Gizmo + Bathazer]
sao ta vẫn đang Lê la
lang thang đi về nơi xa
Dẫu thân ta như vô hồn
Dấu chân đã mòn
Ta trôi giữa những tiếng đời
Tâm can ta muốn rã rời
Đôi tay ai giữ ta lại buông
Phía trước đó nơi đâu ta gục xuống
Nếu một ngày nào giấc mộng tàn mở mắt tỉnh dậy rồi nhận ra
Là chẳng còn 1 ai ở lại
thể xác tàn dại, chỉ mình ta
Ai? Ai làm ơn đưa ta quay trở lại ngày đó
Sao ta lại thấy ta lết trên đầu gối mà sao không chịu đứng lên
[Bathazer]
Cố thêm 1 chút , bước đi
Mặc kệ rằng phía trước là bóng tối nhưng phía sau cuộc đời ta đâu còn chi
Thôi đừng suy nghĩ , sống được mấy khi
Sống để ta bỏ được 3 từ tham - sân - si
Sống để hiểu được nghĩa trường tồn của đạo lý
Nhìn về ngày mai , sẽ thấy tương lai
nhưng tương lai là một hoa hồng mà trên nó đã phủ đầy toàn là trông gai
Ừ thôi ta đi sau , để cho họ đi trước
hơn thua nhau 1 bước thì ta cũng đâu chết được
Thà là thằng bước chậm để hiểu được điều sâu xa
Còn hơn là 1 thằng nhanh chỉ biết múa lưỡi xuề xoà
Đừng nhiều tạp niệm , đơn giản cho qua
Đường dài , khoảng cách, xem ai gục ngã ?
Nếu không đi cùng đường thì nhường đường khác cho nhau đi
Đừng bon chen , hơn thiệt cuối cùng chẳng ai được gì
Tranh đua nhau cái đỉnh , nhưng cái đỉnh đó đâu tồn tại vì
Thế giới cả tỷ người đâu biết ai giỏi hơn ai
Chẳng nhẽ dừng lại ta mặc kệ cho đời trôi
Thôi nhường cái đỉnh cho những kẻ thích cơ hội
Đưa tay lên trán rít một hơi khói thật sâu
Ngả người ra ghế , âm nhạc ta hát một vài câu
Nơi nào mình ngục xuống thì tìm nơi khác để đứng lên
Số phận càng dẫm đạp thì càng phải bước lên trên
Ở đâu đó ngoài kia , một ngày ta chạm gối xuống
Đó là vạch đích , hay ở khoảng trống vô phương
Rồi mai đôi chân yếu thì ta vẫn bước mặc đớn đau khi
cặp mắt ta mờ ta vẫn không nhìn về phía sau Và
đóng gói quá khứ ta gửi về nơi không tồn tại
2 tay buông xuôi thêm một bước cuối đến ngày mai
Ta gục trên vinh quang mà cả đời ta đã xây dựng
Ta gục trên nỗi đau bao năm qua ta chịu đựng
Chìm vào cơn mơ vô thức
Ta lặng nhìn tim ta ray rứt
Và sự bình yên biết tìm đâu
Kí ức khiến tim mình đau
Bởi vì là ta ra đi quá vội vàng để giờ này ta tiếc nuối trong muộn màng
Rồi nhìn về phía trước mịt mùng
Biết nơi đâu ta gục xuống