Tiếng mưa rơi những đêm dài
Nhìn cơn gió cuốn nỗi đau tràn về
Mắt ai cay làm nhòa đi bao kỷ niệm
Gọi tên em trong tiềm thức vụn vỡ
Dĩ vãng ngỡ đã lấp sao bao lâu
Có ai ngờ giờ lại làm ta nhớ
Anh cố dặn lòng ngăn nước mắt ko rơi
Để nỗi buồn ko ướt hoen hàng mi..
Thật lòng anh ko thể.. ko thể quên em
Anh cứ trốn tránh mãi để làm gì
Bình yên vẫn ko bên giấc ngủ say
Từng cơ mơ vẫn khóc khi gần em
Đừng dằn vặt anh nữa.. hãy để anh một phút yên vui
Em có thấy nỗi nhớ anh mang màu nước mắt
Ngay sau anh phải sống làm sao??
Những cơn đau cứ thế đến bao giờ???