Có đôi lúc anh tự hỏi tình yêu ta đã chết bao giờ?”
Có đôi lúc anh tự hỏi “tình yêu ta có còn mãi mãi?”
Giật mình trong cô đơn nỗi nhớ miên man
Vùi chon bao yêu thương kí ức mơ hồ
Lạc nhau nơi bơ vơ trong phút giây muôn màng
Có đôi lúc anh nhận ra tình yêu anh trao hết cho người
Có đôi lúc anh ngộ nhận tình yêu em cũng là như thế
Giờ mùa đông vây quanh rét mướt trong anh
Đi tìm về nơi con tim khao khát mong manh
Còn lại trong cơn mơ nỗi nhớ mang tên em
Người đã nói sẽ yêu mãi anh dẫu tháng năm đổi thay
Nhưng thời gian cứ đi qua như rất vô tình trôi vào quên lãng
Người đã nói chỉ yêu mỗi anh một đời và mãi mãi
Vỡ nát con tim vì anh đã mất em rồi
1.[Em] Có đôi lúc anh tự [Bm] hỏi tình yêu ta đã chết bao [C] giờ
[Em] Có đôi lúc anh tự [Bm] hỏi “tình yêu ta có còn mãi [Em] mãi
Giật mình [C] trong cô đơn nỗi [D] nhớ miên man
Vùi chôn [Bm] bao yêu thương ký ức mơ [Em] hồ
Lạc nhau [Am] nơi bơ vơ trong [B7] phút giây muộn [Em] màng.
2. [Em] Có đôi lúc anh nhận [Bm] ra tình yêu anh trao hết cho [C] người
[Em] Có đôi lúc anh ngộ [Bm] nhận tình yêu em cũng là như [Em] thế
Giờ mùa [C] đông vây quanh rét [D] mướt trong anh
Đi tìm về [Bm] nơi con tim khao [E] khát, mong manh
Còn lại [Am] trong cơn mơ nỗi [B7] nhớ mang tên [Em] em.
ĐK:
Người đã [C] nói sẽ yêu mãi [D] anh [Bm] dẫu tháng năm đổi [Em] thay
[Am] Nhưng thời gian cứ đi [D] qua như rất vô [G] tình trôi vào quên [B7] lãng
Người đã [C] nói chỉ yêu mỗi [D] anh [Bm] một đời và mãi [Em] mãi
Vỡ [Am] nát con tim vì [B7] anh đã mất em [Em] rồi.