Verse 1:
Dù anh có nói những gì ...
Cũng không hằng xâu lên sự vụ vỡ
Đã mất em từ khi nào
Lu mờ cảm xúc
Không còn định dạng một hình dung...
thực tại...
Thì cũng mờ nhạt tan theo hư vô mãi mãi...
Hai, hai dòng suy nghĩ
Cũng đã gần đi hết thử thách
Qua bao nhiu thăng trầm
Ôm ấp lại quá khứ
Chẳng để hư hao kỉ niệm buồn
Yêu em một lần nữa!
Nhưng anh không thể cũng bở từ nếu...
ĐK:
Người về lại đây cho anh thôi bớt cô đơn
Nhớ em nhìu hay chăng tim anh tái tê
Nhờ thời gian sẽ hàn gắn lên tình yêu của nhau
Là điều không thể khi đối phương không còn vấn vương
Bây giờ ta phải làm sao để có em
Để một lần ta được ôm em vào lòng
Chắc quá muộn vì điều này đã quá xa vời
Để giờ đây tôi ôm cay đắng riêng mình
Verse 2
Dù anh có nói những gì ...
Cũng không hằng xâu lên sự vụ vỡ
Đã mất em từ khi nào
Lu mờ cảm xúc
Không còn định dạng một hình dung...
thực tại...
Thì cũng mờ nhạt tan theo hư vô mãi mãi...
Hai, hai dòng suy nghĩ
Cũng đã gần đi hết thử thách
Qua bao nhiu thăng trầm
Ôm ấp lại quá khứ
Chẳng để hư hao kỉ niệm buồn
Yêu em một lần nữa!
Nhưng anh không thể cũng bở từ nếu...
ĐK:
Người về lại đây cho anh thôi bớt cô đơn
Nhớ em nhìu hay chăng tim anh tái tê
Nhờ thời gian sẽ hàn gắn lên tình yêu của nhau
Là điều không thể khi đối phương không còn vấn vương
Bây giờ ta phải làm sao để có em
Để một lần ta được ôm em vào lòng
Chắc quá muộn vì điều này đã quá xa vời
Để giờ đây tôi ôm cay đắng riêng mình
Bridge:
Người có nghe được
lời anh nói không em?
anh đây sẽ cố gắn...
nhưng không , em bỏ anh đi!
ngày tháng êm đềm sao lại vùi tắt
nhưng anh hiểu câu chung tình
là sai lầm... quá đi!!!