Nỗi Nhớ Đầu Tiên
ver:1
Anh... lại viết, viết những lời ca trong đêm tối
Dù là mơ cũng chỉ mong lúc này bên cạnh có em thôi
Thứ ánh sáng duy nhất đang le lói đếm mỗi ngày dài thêm trôi
Nhắc anh dần dần nhận ra...đã gần đến lúc mất em rồi
Buồn...cảm xúc...lâu nay anh vẫn mang
Như con sóng thủy triều cứ dâng... lên rồi...lại dần cạn
Nếu như nỗi đau chỉ còn, gói gọn đúng trong, một phần ngàn
Thì anh đã không bừng tỉnh giấc cùng giọt nước mắt khi...trời gần sáng
"Nếu...ta yêu một người, chẳng vì lí do gì cả
Thì đó mới chính là tình yêu đúng nghĩa thật sự...vì là
Mọi thứ ra sao đi chăng nữa, cũng không có cớ để chia tay
Yêu...đơn giản chỉ là yêu, đôi mắt cùng nhìn về một phía vậy"
Lời ngỏ ngày trước mình đã từng nói
1 năm qua rồi xin đừng hỏi
Thời gian đâu thể nào ngừng trôi
Tất cả cũng chỉ là từng...thôi
Mùa thu kia, đưa em đến... nay đâu còn đâu
Mỗi cơn gió, bắt 2 ta chờ đợi, rồi làm hao mòn nhau
Dù chưa từng một lần chạm môi
Nhưng cảm giác em cho anh không người con gái nào làm nổi
Anh...đã... thay đổi rồi mà em
Em...thử...cảm nhận lấy mà xem
Bản thân anh đã không còn, làm những điều em không thích
Không còn ghi status buồn, không than vãn, không đóng kịch
Và...không còn giả vờ....mỗi khi không vui sẽ nói cho em hay
Vì anh nhớ em nên nỗi buồn đó sẽ lại tới vào đêm nay
Tình yêu tựa như cơn gió thoảng
Lúc thì ngắn ngủi lúc lại khó tan
Nhưng rồi một ngày nó cũng biến mất, ngỡ ngàng hơn ta tưởng
Đến rồi đi như quy luật tự nhiên... quá quen nên chẳng mấy lạ thường
Có người ở lại, có người ra đi
Còn tồn tại nỗi đau không buông tha vì
Dù chỉ là một ngày cùng đi qua
Thì kỷ niệm bao lâu vẫn còn đó
Vết thương vô tình vẫn còn đó
Niềm vui được cho vẫn còn đó
Và nỗi buồn nhận lại vẫn còn đó
Chỉ chọn một trong hàng triệu ánh nhìn
Chẳng phải dễ sao không học cách nâng niu
Nếu chọn em là sai lầm anh chẳng muốn được cảnh tỉnh
Vì anh đã quá yêu em
Nước mắt đang mặn thêm
Niềm tin càng bé lại
Từ ngày em im lặng mọi thứ diễn ra chậm rãi
...um và anh cứ thế thôi...ngẫm lại
ver: 2
Những nơi anh từng tìm kiếm lưu giữ, để một ngày dắt em đi
Giờ tìm đến đó chỉ một mình, chắc chẳng sao đâu em nhỉ
Cứ ngồi vào bàn rồi tưởng tượng vậy....cũng đâu có hề chi
Cũng là kỷ niệm với hình ảnh em người anh yêu đâu thể phí
Anh muốn là một chiếc gối
Nâng đỡ em lúc khó ngủ
Đổi lại em một việc thôi
Đừng buông tay và cho dù
Xa hay là gần liệu rằng có thể nghĩ cho nhau?
Ta yêu là thật lòng vậy lạc mất là do đâu?
Em thường nói, đôi mình chẳng còn liên quan?
Lời nói văng vẳng 2 bên tai khiến anh cứ điên loạn
Cứ lùng bùng giống như, những nốt trầm nặng trĩu lòng
Anh thật chẳng muốn mất em, (haiz) em hiểu không?
Đã rất nhiều lần anh gục ngã
Rất nhiều lần tim khóc òa
Và bài học tự mình rút ra
Anh chẳng khác gì thằng ngốc cả
Người bắt đầu những câu chuyện bây giờ luôn là anh
Muốn chọc em vui nhưng ko đúng chỗ, nói năng nhảm nhí cũng là anh
Anh uống nhiều là vì em...con tim sao quá chật
Nhờ cơn say anh xác định được mình yêu e là thật
Nhưng....dù là chỉ... thoáng phút giây như vậy thôi
Anh đã từng muốn quên em, quên... nỗi nhớ này rồi