ver 1 :
Gạt đi quá khứ...muốn trút đi..vướng bận..
muốn tự mình tha thứ...trong con giờ rất..hối hận...
nước mặt mẹ lại rơi...con không biết đã bao lần...
con dừng lại..sau cuộc chơi...con thấy mẹ ... gầy hao dần...
không có cha...biết mẹ..càng vất vả... 20 năm trôi qua..mẹ xem con..là tất cả...
Cuộc đời và tuổi xuân..mẹ quên đi... cả bản thân mình..
mẹ đâu mong con sẽ hơn ai...mẹ muốn con đi..đường chân chính..
nhưng con là một thằng bất hiếu...con có làm...được đâu.
. Đến bây giờ..con mới thấu hiểu..thì mái tóc xanh..mẹ đã phai màu...
"con ơi...vẫn chưa trễ đâu...hãy đứng lên..làm lại từ đầu
ở nơi đó con có mệt mõi...mẹ đang chờ..về nhà cho mau"
vẫn là câu nói quen thuộc..nụ cười an ủi..mỗi lần con sai...
nỗi buồn mẹ dấu vào trong...mẹ mở lòng...thứ tha con dại...
con chỉ là một thằng ăn hại...tự mình...đốt cháy tương lai...
để hôm nay... quay đầu nhìn lại..mẹ ơi xin lỗi..con sai rồi...
Hook :
đêm nay con vẫn chưa về thử hỏi làm sao mà mẹ ngủ
ngoài kia biết bao niềm vui nhưng con chỉ cần mẹ cười là đủ
với con – mẹ là tất cả đó mẹ ơi thân sinh dưỡng dục – con đang cố trả – con còn bất hiếu lắm mẹ ơi
mẹ là mặt trời – sưởi ấm cho con khi con lạnh
mẹ là ánh trăng – cho con giấc ngủ thật an lành
mẹ thật tuyệt vời – là tấm gương sáng – bao năm lam lũ cũng vì con
gửi lời xin lỗi và cảm ơn – vì đã là mẹ của con
ver 2:
năm con... vừa lên 2...cha con đã..thay lòng bỏ mẹ..
Mẹ đọc thân...không đi bước nữa...sợ tuổi thơ..con sẽ không vui..
. hạnh phúc mẹ chôn vùi...ngậm ngùi bao năm tháng...
những uất ức mà mẹ từng mang...cô đơn chiếc bóng...ngày mưa nắng hạn...
bao nhiêu người...làm được như thế...điều đó...thật không dễ...
mẹ chỉ muốn..con có thể...hưởng trọn sự yêu thương...không để...
miệng đời..bạn bè cười nhạo...cha ghẻ...con trước con sau...
mất đi người chồng... mẹ rất đau...nhưng vì con...ưu sầu mẹ dấu...
ngày đó..nhà mình nghèo khó...người nội chợ...học thức không có..
. Đôi tay trắng...ôm 2 người con...giữa đời..giông gió...
muốn cho con...được bằng họ...3 giờ sáng..buông gánh bán bưng...
lo cơm nước...trồng trọt chăn nuôi...không bao giờ thấy.. đôi tay mẹ ngừng...
con điểm 10...giấy khen của con...là niềm vui duy nhất...của mẹ...
bữa ăn có cá...mà con khen ngon...là nụ cười... duy nhất của mẹ...
đường học thức...cũng là duy nhất...quý giá nhất...mẹ dành cho con...
mẹ vất vả vì con nhiều rồi...thứ con đánh mất...là lỗi do con.
ver 3:
Đến ngày hôm nay...mẹ vẫn như vậy...
Lo lắng cho con từng ngày...lúc trước... con chưa thấy
nhưng bây giờ ...con đã lớn khôn...con chỉ mong ...thời gian chậm lại..
. con sẽ cố xây dựng tương lai...điều mẹ mong mõi...lâu nay..
thằng con của mẹ nên người...ở giữa cuộc đời...con đừng buông lơi...
con của mẹ đủ sức để bơi...vì con mẹ hãy chờ đợi...
ngày thành công... không còn xa nữa...con đã không còn như xưa...
con không muốn... đêm không yên giấc...mẹ thức trắng...vì con như xưa...
con iu mẹ nhiều lắm...là điều con chưa từng nói...
con chưa có đủ cang đảm...đối diện lỗi lầm mình từng dối...
con thầm hỏi...con nợ mẹ bao nhiêu...
con muốn nợ mẹ hết cuộc đời...đến kiếp sau vẫn còn thiếu...
Biết bao nhiêu điều mẹ làm cho con....non cao biển lớn thì làm sao sánh...
mẹ có cánh...không phải thiên thần...nhưng mẹ trong con... là sao lấp lánh...
nếu được tất cả...nhưng thứ con cần...mà ko con mẹ ở bên cạnh...
thì con thà vất vả trăm phần...để mẹ đừng... xa con quá nhanh...